TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 81

Hoàng Tử Hà đứng dậy đi theo, chỉ thấy y ngồi bệt xuống, như thể xung
quanh không người. Cô đành đứng bên đợi y lên tiếng.

Những ngọn đèn lồng treo dọc hành lang cứ lung lay chập chờn. Gió đêm
phe phẩy, đèn lụa họa hình Bồng Lai tiên cảnh xoay vần trong gió, gương
mặt Lý Thư Bạch cũng lúc sáng lúc tối, khó mà trông rõ.

Lý Thư Bạch chẳng vội hỏi tới cô, chỉ ngẩng đầu ngắm ngọn đèn treo dưới
mái ngói cong vút. Hoàng Tử Hà thấp thỏm đứng chờ y mãi, cuối cùng
cũng thấy không ổn, bèn quay sang nhìn ngọn đèn kia. Đó là một chiếc đèn
bát giác bình thường, khung gỗ sơn đỏ được ghép rất khéo thành hoa văn
chớp sáng mây lành, trên mặt lồng đèn bằng sa trắng họa núi tiên biển mây,
ở giữa có chín tầng lầu gác, thần tiên qua lại dập dìu.

Cô không thấy chiếc đèn này có gì khác lạ, song ngoảnh đầu lại phát hiện
Lý Thư Bạch đang nhìn mình chằm chằm, dưới ngọn đèn leo lét, ánh mắt
âm u như sao xa cuối trời.

Hoàng Tử Hà vội đưa tay sờ mặt mình, còn chưa kịp hỏi đã nghe Lý Thư
Bạch thong thả lên tiếng, “Thật khéo quá, mới rồi ta cũng nằm mơ, mơ thấy
ta đứng trên thành lâu ở Từ Châu, nhìn xuống ngàn vạn nếp nhà trong mưa
bên dưới. Sau khi tỉnh lại không tài nào ngủ tiếp được nữa.”

Hoàng Tử Hà nghiêng người ngồi xuống lan can sát mép nước, lẳng lặng
nhìn y. Cô thấy ánh mắt y sáng như trăng sao, cũng lăn tăn như sóng gợn.

“Bao năm nay, ta có một việc vô cùng quái dị, lại rất khó giải thích. Ta là
người trong cuộc, bấy lâu vẫn rầu rĩ không hiểu nổi, bởi vậy luôn muốn tìm
một người có thể giúp ta phá giải câu đố này.” Lại nhìn lên non tiên mờ ảo
trên đèn, y chậm rãi hỏi, “Ngươi có biết tại sao ta lại nói sẽ cho ngươi thời
gian mười ngày không?”

Hoàng Tử Hà lắc đầu, nhìn y dưới ánh sáng chập chờn, vẻ dò hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.