TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 114

minh. Có lẽ là đi theo Phó Tránh một thời gian nên cũng ẩn vài phần khí độ
giống hắn. Có điều, cũng chỉ như thế mà thôi.

Một đứa trẻ không ra hồn, không có sức uy hiếp. Cảnh giác thật sự

phải là vị bên cạnh hoàng đế này...

Phó Tránh cùng Kinh Triệu Duẫn thấp giọng nói chuyện làm như

không thấy ánh mắt tràn đầy đánh giá của Yến vương, nhưng Sầm Duệ
nhìn chằm chằm cái người vừa mới ám sát mình lại quay ra thân thiết,
giọng nói chân thành ánh mắt cảm động: "Thất ngân tông mã này của Yến
vương thật sự là thần võ bất phàm, quả nhiên giống Yến vương."

"..." Không khí thoáng đọng lại, ở đây đều là người khôn khéo, há có

thể không nghe ra là Sầm Duệ so sánh Yến vương với ngựa, ám chỉ hắn
không biết cấp bậc lễ nghĩa.

Phó Tránh nhíu mi, nhưng cũng không lên tiếng.

Kinh Triệu Duẫn lau mồ hôi lạnh, cố gắng giảm sự tồn tại của mình

tới mức thấp nhất. Nhưng các tướng sĩ đi theo Yến vương bao năm lại đỏ
bừng mặt, quần chúng oán giận, một tên chui chỗ trống, một tiểu nhân đoạt
ngôi vị hoàng đế mà dám làm nhục Vương gia của bọn họ như vậy sao?!

Bên môi Yến vương có ý cười, tung người xuống ngựa, làm đại lễ

quân thần với Sầm Duệ rồi nói: "Mới vừa rồi thần còn mải suy nghĩ lai lịch
của đám thích khách nên nhất thời xuất thần, mong bệ hạ thứ tội."

Vương gia a! Ngài chịu ủy khuất rồi a! Lệ nóng vùng quanh mắt hổ

của các tướng sĩ, sao phải quỳ lạy đại lễ với tên hôn quân vô năng a!

Cảm nhận được vô số ánh mắt chói mắt, Sầm Duệ càng hăng hái,

khinh bỉ ta đi, ta khinh bỉ lại các ngươi! Nhận lễ của Yến vương xong cũng
không lập tức cho hắn đứng lên, khoanh tay nhướn mắt nâng cằm nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.