TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 177

Lăn lộn hơn mười năm trên quan trường không phải để chơi, mặc dù

đứng không vững chân, nụ cười trên mặt Từ tướng mảy may không giảm,
hành lễ xong thì dẫn hai người tới Tứ Thủy đình.

Tứ Thủy đình tên là đình, thật ra là buông rèm xuống mảnh bồi bằng

phẳng trước thác nước, có cầu bắc qua, nước chảy róc rách, tôm cá uốn
lượn. Trong đình có không ít người ngồi xung quanh, đưa mắt nhìn, thấy
phần lớn là nam tử trẻ tuổi tuấn tú, trên dưới hai mươi người, có người còn
trẻ hơn cả Sầm Duệ, xúm lại tốp năm tốp ba nói chuyện.

Có mấy người ngồi nghiêm chỉnh ở chỗ xa, ánh mắt nhìn về phía

những người khác mang ý khinh miệt.

Mọi người vừa thấy Từ Sư lộ mặt, các kiểu thanh âm ngừng lại, đủ

loại ánh mắt tập trung lên ba người.

Từ Sư nắm tay khụ một tiếng, không nói rõ thân phận của Sầm Duệ và

Phó Tránh, chỉ nói là các công tử danh môn. Lại đích thân mời hai người
ngồi xuống, không khỏi khiến người khác phỏng đoán là hậu duệ quý tộc
nhà ai lại có thể khiến đương kim hữu tướng đối đãi khiêm tốn như thế.

An bài thỏa đáng xong, Từ Sư lấy cớ để Từ Thiên chủ trì xuân yến. Từ

Thiên cũng xuất thân hàn lâm, rất có tài ăn nói, ở đây còn đều là người trẻ
tuổi, qua một tuần rượu, không khí trở nên thân thiện hơn.

Chỗ ngồi của Phó Tránh và Sầm Duệ cách xa một chút, có mấy người

bưng chén rượu đến làm thân, bị một ánh mắt của Phó Tránh với vài câu ôn
hoà đã khiến người ta tay không mà về.

Sầm Duệ vô cùng buồn chán dùng cái chén vẩy nước nghịch cá, con

cá giảo hoạt, xuyên qua đầu ngón tay nàng thoát ra ngoài. Sầm Duệ chưa từ
bỏ ý định, nắm tay lại chặn đường nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.