TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 179

Từ Thiên mở ra đọc, trong mắt ngập tràn sự tán thưởng. Cẩn thận cuốn

lại rồi sai người đi dán khung. Từ Thiên nâng chén hướng người kia:
"Chẳng hay tên họ đại danh?"

Người kia lạnh lùng thản nhiên đáp lại tính danh, Sầm Duệ nghe lạ tai,

không giống người trong thế gia.

Phó Tránh thấp giọng nói: "Đây là sĩ tử lần này tham gia khoa cử," Lại

nhẩm lại hai câu mới thi phú, cười: "Thám hoa lang của bệ hạ đã có rồi."

Khóe miệng Sầm Duệ run rẩy, cứ như vậy qua loa định xong nhất

giáp, truyền ra ngoài không biết có bao nhiêu sĩ tử nhảy lầu tự sát.

Vào lúc mọi người đang thấy say nhẹ, vui vẻ nhất là lúc trên yến hội

đột ngột vang lên cái giọng sát phong cảnh: "Ai da, ta còn chưa đến mà sao
đã uống rượu rồi?"

Da thịt khắp người Sầm Duệ run lên như phản xạ có điều kiện, trơ mắt

nhìn kia khối thịt béo mà không nhão kia đi vào, khắp người thoáng cái lại
thấy đau.

Hắn tới gần bên trái, mùi son phấn xộc vào mũi, Sầm Duệ đánh vài cái

hắt xì, cái mông lén lút dịch về phía Phó Tránh.

Ngụy Trường Yên híp mắt, khoát tay lên đầu gối, không nhìn lấy một

ai khác, nâng cái chén không lên: "Rót rượu cho ta."

Ông nội nhà ngươi! Sầm Duệ làm bộ không biết hắn, vùi đầu dùng

bữa.

Từ Thiên đau đầu nhìn vị khách quý không mời mà đến, hoảng loạn

phái người châm rượu cho hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.