TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 223

Tham Sự ngoài kinh, không một ai không xuống ngựa. Hơn trăm khẩu của
Minh Vương phủ đều bị trảm ngoài ngoại ô. Năm ấy ở ngoại ô kinh thành
có vô số quạ đen, tiếng kêu vang vọng khắp kinh thành hơn ba tháng không
dứt."

"Sau đó không lâu," Phó Tránh nói đều đều: "Tiên đế dùng võ huấn,

đăng cơ thành đế."

Trong lòng Sầm Duệ có cái gì đó bị chặn lại, nói: "Ý của ngươi là,

Minh Vương chết oan, cho nên, cho nên mới quấy phá dẫn tới trận ôn dịch
này?"

Phó Tránh múc một thìa thuốc đưa tới bên môi Sầm Duệ, cười nhàn

nhạt: "Chuyện quỷ thần là những lời đồn vô căn cứ, nếu bệ hạ cũng tin là
thật, thì thần thật sự phải đặt câu hỏi đấy..."

Ánh mắt dừng trên đầu Sầm Duệ, không cần nói cũng biết.

"Ngươi nói chuyện đừng độc miệng như vậy có được hay không!"

Sầm Duệ hung hăng cắn cái thìa, sống chết không buông ra.

Câu chuyện về Sầm Tuy, bị Phó Tránh gạt qua như vậy.

Bởi vì thái độ không hợp tác của Sầm Duệ, non nửa bát thuốc còn

chưa uống xong đã lạnh ngắt, Phó Tránh hờ hững nhìn Sầm Duệ, lấy cái bát
thuốc lạnh kia đi.

Sầm Duệ còn chưa kịp nhướn môi cười đắc ý, Phó Tránh đã quay trở

về, trong tay là chén thuốc nóng hôi hổi...

Bị ép uống ba lần nửa bát thuốc, Sầm Duệ bị đắng dựa vào tháp nghỉ

một lúc vẫn thấy buồn nôn, cái miệng mắng nhỏ không ngừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.