TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 254

"Lại bộ? Công tử muốn..." Tiểu thư đồng quay đầu, mắt sáng lên.

Tạ Dung rũ mắt nhìn quyển sách đang mở ra, cười: "Lại bộ có gì tốt?"

Đợi đội ngũ đi qua, phố xá lại huyên náo, xe ngựa tạm dừng cũng

thong dong nhập vào luồng ngựa xe như nước, tiểu thư đồng hào hứng nhìn
kinh thành phồn hoa, nói: "Ôi, công tử, vị đại nhân mới cưỡi ngựa phía
trước thật uy phong."

Tạ Dung chấm lên một cái tên bắt mắt trong quyển sách, bật cười:

"Ngươi cũng đi theo ta ở trong vương phủ mấy ngày, biết khí độ của Yến
Vương điện hạ rồi mà còn ngạc nhiên như vậy sao? Có điều..." Khép lại sổ
sách lẩm bẩm: "Hậu nhân Ngụy thị sải chiến trên sa trường, đệ tử tầm
thường so ra quá kém. Thanh Lưu."

"Dạ." Thư đồng thanh thúy đáp.

"Một lát nữa đến quan dịch, ngươi đi mời các quản sự mấy cửa hàng

tụ họp vào tối nay."

"Vâng ạ!"

Không ai chú ý, trong một góc hẻo lánh của đường Tử Ngọ, một chiếc

xe ngựa cũ nát đứng lặng hồi lâu kẽo kẹt kẽo kẹt chạy đi.

Một lão ăn mày nằm ở góc tường phơi nắng nhảy dựng lên tránh đi:

"Chết liệt! Hù chết lão tử! Lão tử còn tưởng trong xe không có người!"

Một khắc sau, một phụ nhân dắt một đứa trẻ đi ngang qua, chợt thét

chói tai.

Lão ăn mày mở to mắt, nằm dưới ánh nắng, đã không còn sinh khí.

Uy phong của cây roi mười ba đoạn trong tay Ngụy Trường Yên vang

xa, có hắn mở đường, một hàng xa mã an toàn tới trước cửa Chu Tước. Qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.