TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 30

Ra khỏi sòng bạc, Lai Hỉ thật cẩn thận hỏi: "Chủ tử... Sao ngài lại đặt

về phía Ngụy gia?"

Sầm Duệ lấy quạt chống cằm: "Bởi vì hễ là chuyện khiến ta không

vui, nhất định là do tên gian thần Phó Tránh kia tận lực gây rối. Từ ngày ta
vào kinh đến nay, lão Ngụy gia cao thấp đều không đối phó ta, nhưng Phó
Tránh lại là môn sinh của Ngụy quốc lão, sợ rằng hai người cùng một
giuộc, đang thương lượng tính kế ta."

Lai Hỉ lập tức nói: "Bệ hạ anh minh!"

Sầm Duệ lắc lắc cây quạt: "Lai Hỉ à, tuy rằng ta thích lời dễ nghe,

nhưng đừng vỗ mông ngựa quá mức."

Đăng cơ mấy tháng tới nay, tấu chương mắng nàng ngu ngốc đã xếp

cao như cái cây cổ thụ trước cửa Ngự Thư phòng rồi... Mới đầu Sầm Duệ
còn muốn kêu oan, thực sự không phải nàng không làm, mà là nàng không
thể làm. Phó Tránh nắm quyền, tấu chương của tam tỉnh lục bộ đều qua hắn
đầu tiên, sau đó mới vào tay hoàng đế như nàng. Từ đầu tới đuôi, việc của
nàng chỉ có ghi lại không rơi chữ nào "đề nghị" của Phó Tránh, sau đó ấn
ngọc tỷ.

Nhân sinh tịch mịch cỡ nào a...

Có một lần Sầm Duệ và Long Tố Tố tranh nhau một quyển sách cổ chỉ

còn một bản duy nhất, bị Phó Tránh bắt gặp, phạt vác mấy chồng sách.
Buổi chiều hai người ngồi đối diện "phê tấu chương" trong Ngự Thư
phòng, Sầm Duệ nghẹn cả một bụng khí bãi công, ném bút son đi, nói:
"Phụ chính đại nhân có khả năng như vậy, sao không phê trực tiếp lên tấu
chương thay trẫm luôn đi?!"

Lời này không dễ nghe lắm, còn kém mức chỉ vào mũi Phó Tránh

mắng hắn là gian thần lộng quyền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.