TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 31

Mặt Phó Tránh vẫn bình thản, không thèm bận tâm như cũ, xoay

người nhặt bút son lăn trên mặt đất lên, lại xếp lại đống tấu chương bị Sầm
Duệ phá rối thật chỉnh tề. Rút từ giữa ra tấu chương Hộ bộ trình lên lúc lâm
triều, là tấu chương hạn mùa xuân ở phía nam, đặt trước mặt Sầm Duệ:
"Nếu trong nửa canh giờ bệ hạ có thể phê được tấu chương này, vi thần sẽ
từ quan, không bao giờ nhập kinh nữa."

Nói xong, người đi tới chỗ khác trong thư phòng ngồi, nhặt một quyển

sách lên xem.

Sầm Duệ tức giận lệch cả mũi, xem thường nàng ra mặt sao? Đoạt lấy

bút son, Sầm Duệ tập trung tinh thần đọc tấu chương.

Sau nửa canh giờ, Phó Tránh khép lại cuốn sách, ngẩng đầu nhìn

khuôn mặt đen sì của Sầm Duệ và đám giấy nhăn nhúm trong tay nàng.

Ban đầu Sầm Duệ nghĩ đơn giản thôi, không phải là hạn mùa xuân

sao? Phái người cứu tế là được. Thế nào mà càng xem về sau càng liên lụy
ra nhiều chuyện, chỉ là một cái hạn mùa xuân, thành ra thuỷ vận thiếu hụt,
rồi thủy lợi Công bộ xây dựng năm ngoái có vấn đề, liên lụy hơn phân nửa
trong lục bộ. Sầm Duệ muốn tìm manh mối từ cái đống lộn xộn này cũng
tìm không nổi.

Phó Tránh bình tĩnh không nói chỉ nhìn Sầm Duệ, Sầm Duệ thấy ánh

mắt hắn, cúi thấp đầu, không bao nhiêu cảm tình nói: "Đệ tử sai rồi, thỉnh
lão sư chỉ giáo."

Còn chưa đến mức không có thuốc chữa, Phó Tránh thầm nghĩ.

Đợi Sầm Duệ hồi tưởng lại đoạn chuyện cũ này, thì xe đã tới cửa phủ

Thái Sư. Lai Hỉ chạy xuống đi gõ cửa, Sầm Duệ từ tốn chỉnh y bào, cầm
quạt vén mành, thì bỗng bị giật mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.