TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 320

Quân vương nói chữ "cũng" làm cho hai vành tai của Tần Anh động

một cái, bệ hạ nói Phó Tránh? Hay là còn một người khác?

Sầm Duệ cầm lấy một miếng điểm tâm: "Lúc trẫm vừa đăng cơ, sao

hắn không hảo tâm đề suất?" Khóe môi có nụ cười châm biếm như có như
không: "Giờ thăng quan lên rồi, tâm tư cũng lớn, nhưng đừng quên Ngụy
gia không chỉ có mình hắn, Ngụy Trường Yên so với hắn có khả năng gấp
trăm lần."

Thoạt nhìn bệ hạ cũng không đặt tham bản của Ngụy Diễn trong lòng,

Tần Anh thở dài nhẹ nhõm. Lấy lập trường của hắn, nên đứng một bên.
Nhưng nếu suy nghĩ vì xã tắc dân chúng thì ngoại quốc như hổ rình mồi,
nội có Yến Vương như hang sói rình mò, giờ không phải lúc hoàng đế và
Phụ chính tách ra.

"Vậy Phụ chính đại nhân không vào triều là vì..."

Tiếng Sầm Duệ cắn điểm tâm vang lên răng rắc: "À, đêm qua xem tấu

chương tới muộn, sáng nay ngủ bù nửa canh giờ."

"..."

Tất nhiên Sầm Duệ sẽ không nói với Tần Anh là Phụ chính đại nhân

mà các ngươi kính yêu bị cổ độc phát tác, giờ đang nằm trong Noãn các giả
chết á.

Trái tim của Tần Anh hoàn toàn buông lỏng, kéo trọng điểm đề tài về,

nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy miệng Sầm Duệ đầy bột phấn của điểm tâm,
lời nói tới đầu lưỡi mà không sao phát ra được. Là một vị quân vương vậy
mà lại không để ý lễ nghi tư thái, ăn uống không có hình tượng! Đúng là
tổn hại quốc thể!

Sầm Duệ cảm nhận được sự phẫn nộ đến từ Tần Anh, xấu hổ nuốt

nước miếng, vỗ vỗ tay: "Hai ta nói chính sự đi, chính sự."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.