TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 369

Kim Lăng vương lặng lẽ vuốt tóc muội tử nhà mình: "Hết cách rồi, ai

bảo người bắt nạt muội là hoàng đế chứ..."

Sầm Huyên nghe vậy khóc càng thương tâm.

Phó Tránh chờ Ngọc Hư phối dược, để Sầm Duệ các nàng đi trước,

một mình ở lại Khâm Thiên Giám.

Ngọc Hư rót rượu thuốc, cho thêm cỏ ngạnh giã nhỏ, do dự nửa ngày

mới mở miệng: "Ta cảm thấy ngươi đối xử với bệ hạ khác với người bình
thường."

Phó Tránh khom người xem kinh thiếp trên bàn, giọng nói không gợn

sóng: "Nàng là vua của một nước, sao giống người bình thường được?"

"Ngươi biết ta nói không giống là thế nào mà." Ngọc Hư dừng tay

không ước lượng dược liệu nữa, nghiêm túc nhìn Phó Tránh nói: "Ta quen
ngươi gần mười năm, vốn tưởng trên đời này đối với ngươi chỉ có hai loại
người: Hữu dụng và vô dụng. Hôm nay ta thấy dáng vẻ của ngươi khi nói
chuyện với bệ hạ, cả ngữ khí nữa, mới biết trong thế giới của ngươi còn có
loại người thứ ba như bệ hạ."

Phó Tránh nắm chặt tay, lại chậm rãi thả lỏng, lạnh lùng nói: "Ngươi

sai rồi." Dừng một lát, bước chân vào màn tuyết: "Sắc trời đã muộn, ta cáo
từ trước."

Ngọc Hư ngơ ngác nhìn dược liệu chưa phối xong trên bàn, lẩm bẩm:

"Nếu ta nói sai, sao ngươi lại thẹn quá hoá giận quên cả cầm thuốc về?"

┉┉ ∞ ∞┉┉┉┉ ∞ ∞┉┉┉

Vì lý do "Công chúa ăn chay lễ Phật" nên lùi thời gian lại gần nửa

tháng, đoàn sứ giả kiêm đội ngũ đón dâu của Tấn quốc rốt cuộc cũng khoan
thai khởi hành trong sự mỏi mắt chờ mong của các quan viên Cung quốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.