TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 370

"Điện hạ, chúng ta cứ đi như vậy sao?" Tiêu Đình Chi vén mành lên,

nhìn kinh thành Cung quốc khuất dần phía sau.

Dung Trạch cầm sách trong tay, nằm trên tấm thảm ấm, mỉm cười nói:

"Đình Chi luyến tiếc sao?" Lật sang trang một tờ: "Không cần thẫn thờ,
hôm nay rời đi, sớm hay muộn cũng có cơ hội tới nữa. Nếu không trở lại,
móng vuốt của Thái tử và Dự Vương sẽ không chịu nổi trống vắng mà
vươn đến đây." Lại lười biếng vươn thắt lưng: "Ta không thích chào đón
người khác nhúng chàm đồ của mình."

"Điện hạ nói đúng." Tiêu Đình Chi phẫn nộ hạ mành, tiếp tục tò mò

hỏi: "Hôm ấy ở trước cửa Ngụy Phủ, điện hạ nói gì với hoàng đế Cung
quốc vậy ạ?"

Dung Trạch chớp mắt một cái: "Bí mật." Vỗ tay lên cuộn sách, bên

môi ngậm cười, tạo cho mình con đường dài trong tương lai mà thôi.

Nhìn trận đội Tấn quốc đi xa, hai tư quan viên Lễ bộ và Hồng Lô tự

không khỏi mắt chứa lệ nóng, nắm chặt tay nhau:

"Thượng thư đại nhân, ngài vất vả rồi!"

"Tự khanh đại nhân, ngài cũng vất vả rồi!"

"Vất vả thời gian dài như vậy, không đi uống chén rượu thì thật xin lỗi

bản thân a!"

"Thượng thư đại nhân đúng là tri âm của ta, hôm nay ta mời khách, đi

đi!"

"Đại nhân, chúng ta thì sao..."

"Các ngươi? Các ngươi và Hộ bộ đối chiếu sổ sách xong rồi à? Công

việc tiếp sau đó xử lý xong rồi sao? Báo cáo công việc cũng viết xong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.