TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 373

thị bành chướng nửa bầu trời Cung quốc vẫn bị đại thương nguyên khí, khó
đỡ nổi cán cân với Từ gia vẫn như mặt trời ban trưa.

Nhưng rõ ràng, hoàng đế bệ hạ cũng không vui khi Từ thị một mình

phát triển an toàn, trong núi không phải có lão hổ đang rình mò sao? Ừm,
nên bồi dưỡng một thế lực khác dám cắn xé với Từ gia.

Trong vòng mấy tháng, bố cục triều đình liên tục thay đổi, người ngủ

không yên không chỉ nhóm triều thần có lợi ích tương quan, mà còn có cả
hoàng đế bệ hạ đáng thương của bọn họ. Có lẽ là Phụ chính đại nhân cảm
thấy tiểu hoàng đế qua sinh thần mười lăm đã là lớn, không chỉ công khóa
mỗi ngày tăng lên, còn dần dần đem một số tấu chương không nặng không
nhẹ cho Sầm Duệ tự phê duyệt.

Trong Ngự Thư phòng, Sầm Duệ vô cùng không cam lòng bị ngược

đãi cả ngày lẫn đêm, hừng hực khí thế gào: "Phó Tránh hắn là người sao!
Là người sao!! Lão tử muốn ăn không được muốn uống không xong, ngủ
nghỉ thì qua loa! Lão tử muốn tới Đại Lý Tự tố cáo hắn ngược đãi hoàng
đế!"

Lai Hỉ vuốt mồ hôi lạnh: "Bệ hạ bớt giận! Ngài có mắng nữa, Phụ

chính cũng không nghe thấy đâu."

Sầm Duệ thiếu chút nữa cắn nát cán bút, vừa nói tới đây, nàng như

sống lại! Từ sau khi Sầm Huyên xuất giá, ngoại trừ lúc lâm triều còn đâu
nàng gần như không chạm mặt Phó Tránh. Hai người cùng ở Dưỡng Tâm
Điện mà còn không gặp được như vậy, Phó Tránh cũng có bản lĩnh quá
nha.

Nằm sấp trên bàn, Sầm Duệ tối tăm mang lòng dạ hẹp hòi nghĩ, có

phải nàng gả Sầm Huyên đi đã thực sự chọc giận Phó Tránh...

"Bệ hạ." Một tiếng gọi lạnh lẽo chui vào lỗ tai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.