TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 403

kinh thành, thì nay cũng tự cô độc mà đi, chỉ có điều lòng hắn không thanh
tịnh như khi mới tới, không hề vướng bận...

Nghiêng cán ô, hắn nhìn về phía Ngự Thư phòng đèn đuốc sáng trưng,

từ lúc đó đến nay, Sầm Duệ chưa từng xuất hiện nữa.

Mưa dầm tầm tã, dù có đèn cung đình cũng thấy tối tăm, cô lãnh.

Lai Hỉ ôm khay gỗ nước sơn trà tựa vào góc tường ngủ gật, Phó Tránh

đến gần cũng không tỉnh lại. Cánh cửa "y nha" một tiếng mở ra, Từ Tri
Mẫn chau mày, đang cầm chén canh không mảy may xê dịch đi ra, vừa thấy
Phó Tránh thì bị doạ, nhìn vào phía trong thư phòng, hạ giọng nói: "Tâm
tình của bệ hạ không tốt, Phụ chính đại nhân tới xem đi."

Trong thư phòng không thắp đèn, xung quanh tối đen, trên long án có

bóng người mơ hồ.

Mấy ngày hôm nay, Sầm Duệ thật sự mệt không chịu nổi, Phó Tránh

buông tay mặc kệ mọi chuyện, tất cả tấu chương của bách quan đều đổ dồn
lên người nàng. Ban ngày thì lục bộ thay phiên oanh tạc, ban đêm thì chỉ
cần nhắm mắt, đều sẽ thấy hình ảnh Phó Tránh quỳ gối trước mặt nàng,
từng câu từng chữ như kim châm vào đầu. Từng đêm hỗn độn cứ thế trôi
qua, cuối cùng nàng đứng trong bóng đêm vô biên vô hạn, yên tĩnh tới mức
sợ hãi. Phía trước có bóng người đang đi, tuy là đưa lưng về phía nàng,
nhưng trong lòng lại khẳng định người đó là Phó Tránh. Nàng muốn giữ
hắn lại, bảo hắn chờ nàng cùng đi, nhưng hai chân như bị cắm đinh trên
mặt đất, không sao dứt ra được, cho dù nàng có gào khản cổ, Phó Tránh
vẫn mắt điếc tai ngơ, càng đi càng xa...

Phó Tránh xoay người lấy chăn mỏng, cẩn thận phủ lên vai nàng, mệt

thì nên về tẩm điện ngủ, ngủ ở đây, lát nữa tỉnh lại lại oán giận đau cứng cổ.
Khi rút tấu chương trong tay nàng ra, hô hấp nhẹ nhàng của Sầm Duệ đột
nhiên phập phồng, năm ngón tay túm chặt không buông, Phó Tránh sửng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.