TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 419

Màn xe thong thả vén lên, lộ ra khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng

như tuyết, xung quanh yên tĩnh tới mức cả một tiếng thở cũng khó nghe
thấy. Phó Tránh nâng mắt lướt qua đám người, mâu quang lạnh thêm.

Tạ Dung thấy Từ Sư như không quá bằng lòng việc quan tâm đến Phó

Tránh, chỉ đành tự bước lên trước, chắp tay nói: "Võ Chiêu công chúa bị
bệnh, bệ hạ phải ở trong cung chiếu cố, nên lệnh ta tới đây thân nghênh Phụ
chính."

Phó Tránh lạnh lùng thản nhiên đáp một tiếng, đã qua lâu vậy rồi còn

muốn dỗi, ngây thơ.

Địa vị cao trong triều gần như không thay đổi, đều là người quen cũ,

Phó Tránh đơn giản đáp tiếng, khi ánh mắt rơi xuống trên người Chung Sơ
thì dừng một chút, không nói gì với hắn.

Tạ Dung nhìn người đã là Ngự Sử Trung thừa - Chung Sơ, cười cười

chuyển tầm mắt: "Phụ chính đi đường mệt nhọc, chắc rất vất vả. Bệ hạ biết
Phụ chính trở về, đặc biệt xây một toàn kiến trúc mới trên đường Nghi
Bình, lệnh ta dẫn Phụ chính tới đó."

Phó Tránh thoáng khựng lại, vẻ mặt giấu trong bóng râm không biết

giận hay vui, nhưng vẫn như thường lên xe ngựa.

Đợi vài vị quan quyền cao chức trọng lục tục rời đi, chỉ còn lại đám

tiểu lang quan sôi trào, một người nhìn bóng xe ngựa của Phó Tránh xa xa,
không phải không có hâm mộ: "Ở đường Nghi Bình đấy nhé!" Cầm bàn
tính bên hông lên gẩy: "Bổng lộc một năm của ta là sáu mươi hai, không ăn
không uống thì phải..."

"Thôi quên đi, nơi đó toàn hoàng thân quốc thích ở. Ngươi và ta ấy, cả

đời cũng không mua nổi đâu." Đồng nghiệp trong Hộ bộ ấn xuống bàn tính
của hắn, hắng giọng nói: "Ngươi cho là được ngự ban phủ đệ là chuyện
phong cảnh vô hạn hay sao? Lúc trước Phụ chính ở cùng bệ hạ trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.