TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 420

Dưỡng Tâm Điện đấy nhé! Lần này trở về, bệ hạ để hắn tới chỗ khác ở,
nhìn thì vinh quang, thật ra đã có ý bất hòa."

"Thì ra là như vậy..."

┉┉ ∞ ∞┉┉┉┉ ∞ ∞┉┉┉

Đuổi xong đám quan viên tới đón tiếp, Phó Tránh ngồi một mình trong

đình, yên tĩnh nhìn trăng tàn, bên cạnh là ánh đèn cô liêu, bóng người cô
đơn, ánh mắt tiêu điều...

Ngược lại tiểu thư đồng rất kích động, đông sờ tây xem, hồi lâu mới

thò đầu ra cửa thư phòng: "Đại nhân! Ngài mau đến xem đi, sách ở đây bài
trí giống hệt với Noãn các, cứ như trở lại..."

Thấy rõ thần sắc của Phó Tránh xong thì không dám nói gì nữa, lặng

lẽ rụt cổ về, lấy sách từ trong hòm ra bày lên cẩn thận. Ai, bệ hạ trưởng
thành rồi, không gần gũi với đại nhân nữa, chắc trong lòng đại nhân khó
trải qua lắm đây.

"Hoàng đế ca ca, A Chiêu khó chịu." Trên tháp cẩm, có bàn tay nhỏ

nắm chặt tay Sầm Duệ, thì thào nói.

Sầm Duệ cầm khăn lạnh lau mồ hôi trên cổ nàng, lại dùng nước lạnh

lau tay nàng: "Như vậy có đỡ không? Ngủ đi."

Tiểu cô nương đáp một tiếng, nhưng tinh thần vẫn tỉnh táo trò chuyện

với Sầm Duệ: "Hoàng đế ca ca, bọn họ nói ngươi không cưới vợ cũng
không có em bé, nhưng A Chiêu thấy ngươi chiếu cố A Chiêu rất tốt á."

Sầm Duệ không yên lòng xoa tóc Võ Chiêu: "Bởi vì trước kia khi trẫm

sinh bệnh, có người cũng chiếu cố trẫm như vậy." Vỗ cái mông tròn vo của
nàng một cái: "Mau ngủ đi! Ngủ đủ rồi sẽ hết bệnh, rồi bảo Ngụy ca ca của
ngươi dẫn đi săn thú chơi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.