TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 446

tử cả ngày đòi đánh đòi giết của hắn thì thái độ đối với thế gia ôn hòa hơn
nhiều, cuộc sống an ổn, nên trước mắt hắn không muốn làm căng.

Sầm Duệ vô cùng muốn nói một câu, tướng gia à, chúng ta bây giờ là

con tin, không phải khách á...

"Đô hộ, nhân số không nhiều, nhưng võ nghệ cao cường. Bệ hạ cùng

vài vị đại nhân bị bọn họ khống chế trong địa cung, người xem nên làm thế
nào cho phải?"

Hai bên đã giằng co gần một nén nhang, không một ai dám xông vào

địa cung.

Chúc Bá Phù nhìn chung quanh um tùm, võ lâm vệ giương cao cung

tên chờ phân phó, Đế Lăng chỉ có một cửa ra vào, dễ thủ khó công. Hơn
nữa bệ hạ cùng các trọng thần đều nằm trong tay bọn họ, nếu hành động
thiếu suy nghĩ, đánh vào trong đó, giang sơn xã tắc nhất định sẽ long trời lở
đất.

Hít sâu một hơi, Chúc Bá Phù hạ lệnh: "Phái người đi đàm phán, tất cả

lấy bệ hạ làm trọng! Một đội khác lập tức hồi kinh thỉnh Thái phó đại nhân
tới đây."

Lời còn chưa dứt, một trận tiếng vang ầm ầm như mưa rào xông lại

gần. Lập tức bóng người áo trắng phi vội xuống, khuôn mặt tái nhợt nhưng
vẫn sắc lạnh như băng: "Bệ hạ, đang ở đâu?!"

Trong địa cung hàn khí dày đặc, suối nước lạnh uốn lượn dưới chân

Sầm Duệ, từng tầng sương mù quấn quýt bên người, nàng có chút không
đứng được: "Mưu hại hoàng đế là tội tru di cửu tộc, chắc các ngươi cũng
không rảnh tới mức đùa với trẫm. Nói đi, các ngươi muốn cái gì?"

"Muốn mạng của ngươi!" Tên đầu lĩnh che mặt híp mắt quát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.