TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 454

Sầm Duệ ngừng thở, rón ra rón rén đi vào trong phòng. Để tránh làm

Phó Tránh tỉnh giấc, Sầm Duệ cố ý che ánh đèn lại, dựa vào ánh sáng mỏng
manh, đứng đại khái cách giường của Phó Tránh mấy bước chân. Đêm sâu
hơi lạnh, trên giường buông một tầng lụa mỏng, Sầm Duệ căng mắt ra nhìn,
người trên giường nằm nghiêng, ngủ rất an tĩnh.

Đang ngủ...

Sầm Duệ thoáng do dự, cuối cùng cắn răng, đã tới đây rồi thì xem cho

trót để an tâm, dù sao hắn cũng không biết.

Đụng tới cạnh giường của Phó Tránh, Sầm Duệ nhẹ tay nhẹ chân đẩy

màn ra, thò nửa người vào xem. Ừm, sắc mặt không được tốt, không có
huyết sắc gì cả, có điều hơi thở còn vững vàng...

Cổ tay chống trên giường đột nhiên bị siết chặt, rầm, Sầm Duệ sợ tới

mức hất văng cái đèn, muốn xoay người bỏ chạy.

Không ngờ lưng bị ghìm lại, một cái chăn chụp ngay xuống đầu, quấn

lấy nàng thật chặt, sau đó bị lôi về giường.

"Trộm?" Giọng nói chậm rãi của Phó Tránh vang lên trên đỉnh đầu

nàng.

Sầm Duệ nín thở giả chết, không rên một tiếng.

"Câm điếc?" Phó Tránh lại từ từ hỏi.

"Còn không nói?" Phó Tránh nhướng mày.

Đừng nói nữa đừng nói nữa! Sầm Duệ ôm đầu sống chết không lên

tiếng, hai tai nóng bừng, chết vì mất mặt rồi!

Tấm chăn mỏng được xốc lên một góc, bàn tay lạnh lẽo không hề

khách khí đặt lên thắt lưng của nàng. Sầm Duệ cảm thấy, hai lỗ tai chỉ còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.