TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 523

Tới đêm, Phó Tránh vào Dưỡng Tâm Điện, liền thấy Sầm Duệ ôm

quyển sách đăm chiêu nhìn chằm chằm mặt bàn. Lấy hiểu biết của hắn với
Sầm Duệ mà nói, trải qua đêm qua, ít nhất nàng sẽ trốn mình một ngày là ít,
cho nên khi Lai Hỉ đến tìm hắn thì không khỏi kinh ngạc, lập tức hiểu hôm
nay trên Thái Cực điện đã xảy ra chuyện gì đó.

"Chàng đã đến rồi?" Sầm Duệ nghe thấy động tĩnh, mày vẫn nhíu chặt,

xê mông sang bên cạnh, nhường cho Phó Tránh chút ghế: "Hôm nay Dung
Trạch tìm ta, muốn ta... giúp hắn lên ngôi hoàng đế."

Phó Tránh không có gì ngạc nhiên với tin tức này, ngồi xuống xong,

ôn hương xông vào lòng, mềm nhũn cả trái tim: "Điều kiện là gì?"

"Nếu hắn đăng cơ làm đế, Cung Tấn trọn đời kết mối lương duyên."

Sầm Duệ ngả người vào lòng hắn, nhắm mắt lại lẩm bẩm nói: "Lời này nói
ra thật hoang đường, lợi ích giữa hai quốc gia làm gì có chỗ cho tình cảm.
Tuy rằng ta cũng biết giao dịch với hắn vô tình là bảo hổ lột da, nhưng hắn
nói một câu lại khiến ta động tâm."

Phó Tránh xoa xoa huyệt thái dương của nàng, tay kia thì giúp nàng

nắn cổ và bả vai, thản nhiên hỏi: "Nói gì thế?"

Sầm Duệ mở mắt ra, ánh mắt ngưng kết trên khuôn mặt hao gầy của

Phó Tránh: "Hắn nói, một ngày kia, nếu ta gặp khó khăn sẽ dốc lòng tương
trợ. Chàng biết không... Từ lúc ta bắt đầu ngồi lên cái ghế hoàng đế này,
không có một khắc được ngủ yên. Giống như một người đứng bên vách núi
đen, không biết khi nào sẽ trượt chân ngã xuống. Lòng ta luôn lo lắng, lại
không thể nói rõ là sợ cái gì."

Những lời này đã chôn trong đáy lòng Sầm Duệ lâu lắm rồi, thật vất

vả mới tìm được một người để giãi bày, nói đến đây cũng định ngừng rồi,
mà thế nào nói rồi nói, nói tới non nửa canh giờ. Đợi nàng nói xong, cả
người như hoàn toàn được thả lỏng, nhìn Phó Tránh không nói một lời, có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.