TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 554

Phó phu nhân tươi cười rạng rỡ đón lễ của con trai, nói với Sầm Duệ:

"Ngươi đừng sợ, đây là quy định của lão tử hắn cho hắn, đề phòng tiểu
bạch nhãn lang này làm quan mà kiêu ngạo với tổ tông."

Sầm Duệ ho khan vài tiếng, nói: "Không sao."

Phó phu nhân càng nhìn bộ dáng tuấn tú nhu thuận của Sầm Duệ mà

càng thích, vứt Phó Tránh sang một bên, kéo tay Sầm Duệ thân thiết nói:
"Ngươi là nhân sĩ trong kinh sao?"

Sầm Duệ cực kỳ nghiêm túc, khuôn mặt nhỏ nhắn gật gật.

Phó phu nhân cảm khái một tiếng, nghĩ Sầm Duệ là đồng liêu của Phó

Tránh, sâu xa nói: "Cha nương ngươi có ngươi ở bên cạnh, thật tốt a.
Không giống người nào đó cánh cáp cứng rắn rồi, bay khỏi nhà là không ỏ
ê gì nữa."

Sầm Duệ lại hết sức nghiêm túc gật đầu, Phó phu nhân bị bộ dáng

nghiêm trang của nàng chọc cười: "Đứa nhỏ này thật thú vị." Quét mắt nhìn
Phó Tránh một cái: "Nếu hắn chỉ giống ngươi nửa điểm thôi, ta cũng sẽ
không thường bị hắn chọc tức chết."

Phó Tránh sâu kín nhìn Sầm Duệ đắc ý, đứng lên phủi phủi áo choàng,

xen mồm nói: "Gió đêm lớn, trong viện lạnh, vào nhà đi thôi ạ."

"Ngươi lắm miệng." Phó phu nhân oán trách nói, bỏ lại Phó Tránh, dắt

Sầm Duệ đi vào, vừa đi vừa nói: "Ngay từ nhỏ hỗn tiểu tử này đã bị cha
hắn dạy dỗ thành kẻ nhàm chán lại còn không hiểu nhân tình. Nếu hắn bắt
chẹt ngươi chỗ nào, đừng có sợ, cũng đừng cho hắn mặt mũi."

Sầm Duệ liên tục vâng vâng, thầm nghĩ con trai của người da mặt quá

dầy, có cho mặt mũi hay không chẳng mảy may ảnh hưởng tới hắn.

Kim ô Tây trầm, trăng non treo cao trên đỉnh liễu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.