TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 555

Phó Tránh rót chén trà nhỏ, nâng bằng hai tay đưa cho mẫu thân, rồi

khi đem cái chén cho Sầm Duệ thì lại bình thản tự nhiên nói: "Canh giờ
không còn sớm, ở lại cùng ăn cơm chiều đi."

Sầm Duệ cầm cái chén làm ấm tay, vẻ mặt thản nhiên : "Không cần, ta

chỉ tới đón Dục Nhi về thôi."

Phó Tránh nghe thì biết nàng còn chưa tiêu khí, yên lặng không nói

thêm nữa. Nhưng Phó phu nhân ở bên bán thanh bán sở nghe được hai
người nói nhỏ, ân cần giữ lại: "Lúc này về thì cũng muộn rồi, không bằng ở
lại dùng cơm với chúng ta. Để ta lại ăn cơm một mình với tiểu tử này thì
buồn chết mất thôi."

Lúc trước Sầm Duệ đã biết mẫu thân của Phó Tránh xuất thân từ Nam

Cương, quả thực rất khác biệt với nữ tử kinh thành, bà nhiệt tình như vậy
khiến nàng không nỡ để bà thất vọng.

Phó Tránh nhìn ra sự do dự của nàng, ghé vào bên tai Sầm Duệ nhẹ

giọng nói: "Nàng không đói thì Dục Nhi cũng đói." Lại đưa đĩa điểm tâm
nàng chuẩn bị nhúng tay vào sang chỗ khác: "Đừng ăn, lát nữa trướng bụng
ăn không ngon."

Dục Nhi! Dục Nhi! Sầm Duệ có ngốc hơn nữa thì giờ phút này cũng

biết là Phó Tránh đang giăng bẫy, vậy mà nàng còn cố tình tự ngốc mà
nhảy vào! Sầm Duệ tự phỉ nhổ bản thân, không mặn không nhạt đáp ứng,
nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định mà nhìn điểm tâm.

Phó Tránh nhìn nàng một cái, lại đẩy cái đĩa ra xa hơn.

Thật nhỏ mọn! Sầm Duệ bĩu môi.

Phó phu nhân thu hết mấy động tác nhỏ của hai người vào trong mắt,

trong lòng có chút kinh ngạc, nhưng ở trước mặt Sầm Duệ không tiện tỏ ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.