TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 70

xây dựng kiến tòa "Quý phi lăng". Lão hoàng đế phấn đấu cả đời, khí tiết
tuổi già khó giữ được, tự đội lên đầu cái tên "hôn quân".

Sầm Duệ cũng hao tổn tinh thần rất lâu vì chuyện này, nguyên nhân

sao, vì lăng phi này quá héo lánh. Mỗi lần đi mất một ngày không nói, lại
còn lắc lư gồ ghề khiến nàng nôn tới chết đi sống lại. Mùng ba tháng ba
năm Cảnh Nguyên hai mươi bảy, trời không đẹp, họa vô đơn chí mưa to.

Sầm Duệ bị chôn chân giữa đường núi vén mành, chưa đưa mặt ra,

mưa gió đã thổi lạnh tâm can. Sầm Duệ rụt cổ, hỏi Lai Hỉ đang đánh xe:
"Mưa bao lâu mới hết hả?"

Lai Hỉ túm chặt cái áo tơi rối tinh rối mù, buồn rầu trả lời: "Hay là tiểu

nhân lấy hai đồng tiền ra bói một quẻ?"

"..." Sầm Duệ câm nín không làm gì được Lai Hỉ, lại nói: "Hay chúng

ta đi bộ lên?"

Lai Hỉ khó xử nhìn mưa to gió lớn: "Cũng không phải không được,

nhưng tiểu nhân lo lắng..."

"Hả?"

"Lo Vương gia ngài sẽ bị gió thổi bay..." Lai Hỉ nghĩ tới thân cốt yếu

đuối của chủ từ nhà mình, thấy rất có khả năng: "Hay để hôm khác chúng
ta lại tới? Quý phi nương nương sẽ không trách tội Vương gia đâu."

Sầm Duệ không nghe theo, tranh cãi một trận xong, chủ tớ hai người

vẫn ngồi trên xe ngựa, miễn cưỡng đi lên đỉnh núi.

Mưa không thổi bay Sầm Duệ, nhưng thổi bay tới một đám khách

không mời mà đến. Khách không mời mà đến đều mặc hắc y, ánh kiếm
trong tay nhấp nháy, rất doạ người. Từ sau khi Sầm Duệ hồi kinh, đây là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.