TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 714

"Nàng không phải bệ hạ nào cả." Phó Tránh dắt tay Sầm Duệ, thản

nhiên nói: "Nếu ngươi muốn tìm bệ hạ thì về kinh thành của ngươi mà tìm."

Không mất nhiều thời gian, Tạ Dung đã khôi phục thần sắc như lúc

ban đầu, miệng cười ấm áp: "Tại hạ chỉ tới hỏi thăm bạn cũ thôi mà, Thái
phó đại nhân làm gì cứ như lâm đại địch thế?"

Sầm Duệ thừa hiểu Tạ Dung nói mười câu thì bảy câu giả, sau khi

dùng bữa chiều xong hắn mới nói ra mục đích: "Bệ hạ biết tân niên năm
nay ngài không về kinh thành nên hờn giận, đặc biệt lệnh thần cung thỉnh
ngài hồi kinh. Có điều..." Hắn lại nhìn bụng Sầm Duệ: "Thần cho rằng
không có gì quan trọng."

"Ngươi là người thông minh, nên nói thế nào thì trong lòng đã biết."

Sầm Duệ uống một ngụm thuốc: "Nếu đã đến rồi thì không ngại ở thêm
mấy ngày đi." Nghiêng người nói với Phó Tránh: "Thuốc đắng."

Phó Tránh nhìn vào mắt Tạ Dung, nghe lời đứng dậy vào phòng bếp

lấy mật cho Sầm Duệ.

Tạ Dung thừa biết đây là lời khách sáo, trong lòng thoáng cười khổ,

nói: "Ngươi từ bỏ ngôi vị hoàng đế, cùng hắn tới ở một quận nhỏ như vậy,
thật sự đáng sao?"

"Tất nhiên ngôi vị hoàng đế quan trọng, nhưng bây giờ ta muốn một

thứ còn quan trọng hơn." Sầm Duệ mím môi cười, nhìn Tạ Dung nhẹ giọng
nói nhỏ: "Như nhân nước uống, ấm lạnh tự biết."

Tối nay trăng sáng, Tạ Dung bước ra khỏi cửa chính của Phó phủ,

xoay người bái biệt với Sầm Duệ và Phó Tránh: "Ta vội hồi kinh phục
mệnh, ngày khác rảnh lại đến Hoài Quận bái phỏng."

Sầm Duệ cười tủm tỉm gật đầu, Phó Tránh thầm nghĩ, ngươi mau cút

xa xa, đừng đến làm chướng mắt nữa, nhưng ngoài miệng vẫn lưu loát nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.