TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 713

này làm hay không cũng không quan trọng." Trước khi Phó Tránh phản đối,
nàng cười rộ lên: "Còn nữa, xét thân phận của ta và chàng, thì là chàng thú
ta, hay là ta thú chàng thế?" Nàng nhẹ nhàng tựa vào đầu vai Phó Tránh:
"Ta biết ý của chàng, nhưng bây giờ chưa phải lúc, chờ một thời gian nữa
đi."

Phó Tránh biết nàng không muốn tiếp tục vấn đề này, chỉ có thể từ bỏ,

nhẹ giọng nói thầm: "Nàng không thích danh phận, nhưng vi phu thích."

Sầm Duệ xì một tiếng bật cười, cười nắc nẻ không ngừng được: "Phó

Tránh, sao lúc trước ta không nhìn ra cái mặt than này có thể dày như tường
thành, khiến người ta giận sôi thế này chứ."

"Không phải Thái phó đại nhân vẫn luôn như thế sao?" Bên dòng nước

có một bóng người cao lớn xuất hiện, quạt đàn hương thơm ngát, y phục
màu xanh đen, Tạ Dung nhìn hai người bọn họ, nụ cười ý vị sâu xa: "Quả
nhiên mặc nữ trang hợp hơn."

┉┉ ∞ ∞┉┉┉┉ ∞ ∞┉┉┉

Từ giây phút nhìn thấy Tạ Dung, mặt Phó Tránh lập tức lạnh như giữa

mùa đông, lúc nghe thấy lời nói vô lễ, bất kính của hắn thì chỉ muốn đạp
tên không biết trời cao đất rộng, không biết xấu hổ này xuống sông làm
thức ăn cho cá. Sầm Duệ véo tay hắn, hàn huyên với Tạ Dung hai câu, dẫn
người vào trong phủ, mới buông khuôn mặt tươi cười: "Ngươi tới đây làm
gì?"

"Thiếu phu nhân, ngài đã về rồi." Ma ma phòng bếp mới được mời về

ngó nửa người ra cửa: "Lão thân đã sắc xong thuốc dưỡng thai rồi."

"..." Tạ Dung bị đả kích một cách sâu sắc, ánh mắt tự nhiên dừng trên

bụng Sầm Duệ, mâu sắc quái dị: "Bệ hạ... có?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.