TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 734

Ngoài cửa có một nam một nữ đang đứng, khuôn mặt đều tròn xoe,

một người cầm giỏ trứng chim đỏ, rượu gạo; Một người nâng cái hộp gấm
dài một thước, không biết bên trong là gì. Hai người vừa thấy Sầm Duệ thì
lập tức hành đại lễ, kẻ xướng người hoạ nói lời chúc mừng bé con, sau đó
dâng đồ lên phía nàng, lặp lại một lần: "Xin chúc mừng."

Lai Hỉ khẩn trương nhìn hộp gấm kia, sợ vừa mở ra là độc dược, chủy

thủ hay ám khí gì đó bay lên. Nhưng chính Sầm Duệ lại bình tĩnh mở ra,
trong tầng gấm vóc là xiêm y của tiểu hài tử, bên trên xiêm áo là một dây
chuyền bạc, khắc bốn chữ "trường mệnh phú quý".

Nhìn trứng chim và rượu gạo, trong lầm Sầm Duệ đã sáng tỏ. Mấy thứ

này vốn nên là đồ nhà mẹ đẻ của nàng đưa tới khi Tiểu Tảo đầy tháng,
nhưng nàng không còn song thân cũng không có gì gọi là người nhà mẹ đẻ,
nói vậy chỉ có một người kia. Lão nhân gia tuổi lớn, mất mặt mũi không về,
nhưng trong lòng luôn nhớ thương tôn nhi nên đưa đồ này tới, cũng đồng
nghĩa với việc thừa nhận nàng tức phụ này.

Sầm Duệ khép hộp gấm lại, mỉm cười với hai người kia: "Thỉnh thay

ta và Phó Tránh hỏi thăm bà, nhờ nói câu 'Tâm ý của người chúng con đã
nhận được, nếu có thời gian mong người về thăm tôn nhi.'"

Hai người nhìn nhau, không hẹn mà cùng cười nói: "Dạ."

Tiễn bước hai người, Sầm Duệ ôm hộp trầm tư, chậm rãi trở về.

"Ai tới vậy?" Thanh âm trầm thấp, trong trẻo nhưng lạnh lùng vang

lên phía trước mấy bước, bạn nhỏ mới sinh thì đang y y nha nha chơi đùa.

Sầm Duệ vừa ngẩng đầu đã thấy Phó Tránh ôm Tiểu Tảo đứng dưới

tàng cây, con được bao chặt trong tã lót, đang vươn bàn tay nhỏ bé ra dùng
hết sức túm vạt áo của Phó Tránh, nhìn thoáng qua trông rất buồn cười.
Sầm Duệ bước nhanh lên, hai hàng lông mày cong cong, quở trách: "Trời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.