TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 777

phu nhân, bảo nàng thay ta tặng hai chiếc vòng trường mệnh qua."

Tiểu Tư trầm mặc, nói: "Đại nhân, năm ngoái lão phu nhân đã đi rồi."

"..." Hắn lại quên, ngay cả A Sam cũng rời khỏi nhân thế rồi. Ai cũng

nói chức quan cao rất tốt, hắn giữ chức quan cao mấy chục năm, lao tâm
lao lực, có lúc đã từng oán giận chính sự phiền não, khiến hắn không có nổi
thời gian ở bên người nhà ăn một bữa cơm ngon.

Khi đó, A Sam sẽ hung hăng trừng mắt, nâng cao giọng: "Bổng lộc

của tướng gia đã cao như thế rồi, suốt ngày không vì quân cũng vì dân mà
lao tâm lao lực, định sau này lưu danh thiên cổ đấy hả?"

Lưu danh thiên cổ cũng được, không lưu danh thiên cổ cũng chả sao,

sau này Tần Anh cảm thấy vốn dĩ chẳng có ý nghĩa gì cả, mọi người đều đã
chết, lưu lại thì được tích sự gì. Nhưng hắn cũng không hối hận khi xuất sĩ
làm quan, bởi vì hắn có một vị hoàng đế tốt, bởi vì vị hoàng đế tốt này, hắn
gặp được rất nhiều chí hữu cùng chung chí hướng.

Bắt đầu từ mùa đông, Tần Anh đã bị suyễn, không thường xuyên lâm

triều được. Hôm nay lên triều nhưng cũng không tới kịp thời gian các sĩ tử
vào Bảo Hòa điện khai khảo. Đã muộn rồi, hắn không làm kinh động nữ
hoàng, ngồi một mình dưới ánh nắng ngoài cửa nghỉ ngơi.

Tần Anh nhìn cửa lớn đóng chặt của Bảo Hòa điện, lại nhớ ngày mình

đi vào cánh cửa này năm ấy, có lẽ già rồi nên hay nhớ chuyện cũ. Tần Anh
ngồi thẳng người, ngồi một lúc, cảm thấy buồn ngủ.

Cung nhân lặng lẽ khoác chăn lên người hắn, nhỏ giọng nói: "Năm

nay tướng gia không còn khỏe như năm ngoái nữa."

"Cũng phải thôi, ngài ấy đã tám mươi tuổi rồi. Nếu không phải bệ hạ

mới đăng cơ, bách quan không buông tha, thì có lẽ ngài ấy đã về nhà dưỡng
lão, hưởng thanh phúc rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.