TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 776

"Đúng là tướng phu thê, ta nói này Tiểu Anh Anh, ta càng nhìn càng

thấy ngươi và phu nhân nhà ngươi giống nhau nhé." Tạ Dung vỗ vai hắn,
cười ha ha, "Hồ sơ ngươi cần đây."

Tần Anh nhíu mày, đẩy tay hắn ra: "Tạ huynh lại nói đùa rồi."

"Cha!" Tần Tranh chạy tới, cái đầu đầy mồ hôi dựa bên đùi Tần Anh:

"Hôm nay cha về sớm."

Tần Anh lau mồ hôi trên trán con rồi nói vài lời, đợi Tần Tranh đi

khỏi, nhặt tập hồ sơ rơi trên mặt đất lên, cúi đầu chỉnh lại: "Ngươi cũng
không còn trẻ nữa, nên tìm một cô nương thích hợp mà yên bề..."

Trong phòng rất yên lặng, chỉ còn ánh chiều tà màu hoàng kim, Tần

Anh ngẩng đầu lên, nhìn khoảng không đối diện, bỗng nhớ, Tạ Dung... đã
đi từ ba năm trước rồi.

Đi, đều đã đi rồi. Từ Sư, Ngụy lão gia tử, Chung Sơ, Tạ Dung, Phó

Tránh, bệ hạ... Thời gian không tha cho ai cả, hắn cũng không còn là thiếu
niên bừng bừng phấn chấn khi xưa nữa, Tranh Nhi và tôn tử đều đã thành
gia lập nghiệp rồi.

"Đại nhân, đại nhân..." Tiếng gọi dè dặt của Tiểu Tư làm Tần Anh

bừng tỉnh khỏi giấc mộng.

Tần Anh từ từ mở mắt, trời còn chưa sáng hẳn, hắn chống tay ngồi

dậy, khụ khụ vài tiếng: "Giờ nào rồi?"

"Đại nhân, canh năm rồi. Hôm nay là ngày thi trên điện, bệ hạ cố ý

thỉnh ngài tới xem." Tiểu Tư nhanh nhẹn mang y phục tới, hầu hạ hắn rửa
mặt chải đầu.

"Thi trên điện à." Tần Anh nói xong thì lại ho, phàn nàn: "Hôm nay

hai bé con nhà Tần Trân đầy tháng mà ta không qua được rồi, ngươi nói với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.