TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 775

những quy tắc của vòng xoáy quyền lực, hắn thậm chí còn có chút cảm tạ
Phó Tránh. Nếu đó không phải là hắn và bệ hạ, thì sẽ không có Tần Anh
của ngày hôm nay, không có cái gọi là danh tướng một đời.

Phó Tránh à, Tần Anh đã không còn nhớ rõ diện mạo của hắn nữa, chỉ

nhớ rõ hắn từng nói một câu.

Đó là sau khi bình loạn Sầm Cẩn, thiên hạ thái bình, Phó Tránh từ

quan, trước khi đi đã nói với hắn: "Sau này, bệ hạ giao cho ngươi." Tuy Tần
Anh không rõ vì sao hắn lại rời khỏi kinh thành vào lúc này, nhưng cũng
không hỏi gì, gật đầu.

Phó Tránh là lão sư của hắn, cũng là lão sư của bệ hạ. Trong tất cả ký

ức của Tần Anh, có Phó Tránh là có bệ hạ, từ trước tới nay bọn họ đều như
hình với bóng. Cho dù Phó Tránh có ly kinh tới Thiên Đô ba năm, mỗi lần
bệ hạ và hắn nghị sự, vừa ngẩng đầu lên sẽ vô thức nhìn sang bên cạnh,
gọi: "Phó khanh, ngươi xem thế nào?" Tần Anh biết, trong lòng bệ hạ, Phó
Tránh chưa từng rời khỏi.

Trên con đường làm quan này, hắn hiểu rõ, có một số việc, mắt có thể

nhìn thấy, nhưng miệng không được nói ra. Phó Tránh và bệ hạ, quan hệ
của bọn họ không đơn giản chỉ dừng lại ở quan hệ quân thần. Nhưng
chuyện kinh thế hãi tục như thế, Tần Anh đón nhận rất bình tĩnh, mãi mãi
giữ kín nơi đáy lòng.

"Tần Anh à, sau này A Dục và cả Cung quốc giao cho ngươi." Đây là

câu cuối cùng bệ hạ nói với hắn trước khi thoái vị, Tần Anh đứng phía sau
nàng bỗng hoảng hốt, tựa như người đứng trước mặt mình không phải bệ
hạ, mà là Phó Tránh.

Mười năm sớm chiều làm bạn, vô hình chung khiến hai người trở nên

giống nhau. Tần Anh từng thầm nói đùa, cái này thế mà lại hay...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.