TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 95

tử. Sầm Ung vừa làm cha vừa làm nương cả ngày lo lắng hãi hùng, không
biết muội muội có thích kiểu siêu phàm thoát tục như hòa thượng hay đạo
sĩ không.

Nhưng vạn lần, Sầm Ung cũng không không ngờ nàng xem trọng Phó

Tránh! Vị trí kia của Phó Tránh, nhìn thì phong cảnh vô hạn, nhưng lại như
đi trên mũi đao, người muốn giết hắn tuyệt đối không ít hơn người muốn
nịnh bợ hắn. Sầm Ung chỉ mong muội muội gả cho một vương tôn công tử
bình an cả đời, chứ không mong nàng đi vào cái đầm lầy kia.

Sầm Huyên không biết trong bụng Kim Lăng vương khổ tâm loạn cào

cào, đôi mắt lả lướt tràn đầy tình ý nhìn nam tử đang nhíu mi khi nói nhỏ
với Sầm Duệ...

Ánh mắt nóng bỏng trần trụi như vậy không thể vờ như không biết

được, Sầm Duệ nghiêm nghị ngồi ngay ngắn híp mắt, lặng lẽ nghiêng
người sang phía Phó Tránh, nhỏ giọng như ăn trộm nói: "Muội muội của
trẫm coi trọng ái khanh."

Lời nói hưu nói vượn như vậy mà cũng xuất khẩu được, Phó Tránh

liếc Sầm Duệ say ngất ngây, lúc này tuyên bố tiệc đón gió đã xong.

Sầm Ung lập tức đứng dậy, lại là một phen tạ ơn, rồi vội vã kéo Sầm

Huyên công chúa đang lưu luyến ra ngoài, sợ Phó Tránh nhìn nàng nhiều
hơn hai lần.

Xe ngựa của Kim Lăng vương phủ đi ra từ cửa Chu Tước, Sầm Ung

thở phào nhẹ nhõm một hơi, hoàng cung bây giờ vẫn giống hệt năm đó,
khiến người ta không thở nổi. Hắn bắt đầu có điểm đồng tình với lục đệ chỉ
gặp mấy lần kia, còn nhỏ thế mà đã bị nhốt cả đời ở nơi không thấy ánh
mặt trời.

"Ca ca, ca ca!" Hai gò má của Sầm Huyên ửng hồng: "Ca cảm thấy

Phó Tránh làm người thế nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.