TRẢM LONG TẬP 2: TRANH ĐOẠT LONG QUYẾT - Trang 456

Lục Kiều Kiều hạ khẩu súng trên tay xuống, cười khẩy: "Hừ... huynh

cũng chứng kiến sự việc trên đỉnh Phù Dung rồi đấy, các người đào mộ tổ
nhà người ta lên, phá hoại cả một long mạch, khiến cả một gia tộc, cả một
thôn làng phải chịu họa diệt môn, tất cả chỉ vì một kẻ muốn vĩnh viễn làm
hoàng đế, và một số kẻ muốn vĩnh viễn làm nô tài cho triều đình Đại
Thanh, huynh nói xem một triều đình như vậy mà có được Long Quyết thì
sẽ làm gì chứ? Triều đình như thế liệu có yêu thương bảo vệ giang sơn này
hay không? Huynh có muốn tôi bán Long Quyết đổi lấy quan chức bổng lộc
của triều đình hay không? Huynh cũng có vợ có con có hương thân phụ lão
đấy nhé Đặng đại ca..."

Đặng Nghiêu đã không còn gì để nói nữa, y nhìn cả bọn thở dài một

tiếng nặng nề, sau đó chắp tay chào mọi người, thân hình lùi lại, biến mất
trong bóng đêm.

Lục Kiều Kiều kích động diễn thuyết xong, thở hắt ra một hơi dài, lật

tay đút súng vào bao, chắp tay lại vái Vô Vị đại sư và Tôn Tồn Chân: "Hai
vị đại sư, hết chuyện rồi, Lục Kiều Kiều về đi ngủ đây." Dứt lời, cô liền
quay đầu chạy về chùa Tịnh Cư.

Tôn Tồn Chân cõng Vô Vị đại sư lặng lẽ phóng lên đỉnh cao nhất của

núi Thanh Nguyên.

Sáng sớm hôm sau, Lục Kiều Kiều chải chuốt xong xuôi đi ra khỏi

phòng, thấy An Thanh Nguyên cũng vừa khéo bước ra, hai người đưa mắt
nhìn nhau, gật đầu cười với nhau một cái, đều cảm thấy đối phương ngủ
không đủ giấc, hơn nữa còn có nhiều ẩn ý.

An Thanh Nguyên bước đến nói: "Tiểu Như dậy sớm thế, chốc nữa nhị

đệ lên núi thăm chúng ta, ba huynh muội cùng đi quét mộ cho ông nội được
không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.