TRẢM LONG TẬP 2: TRANH ĐOẠT LONG QUYẾT - Trang 581

An Long Nhi nghe ông ta nói thế, liền cất dao găm đi, Tôn Tồn Chân

cũng lập tức thu côn đứng bên cạnh nó. Nó hỏi Tôn Tồn Chân: “Lối ra ở
chỗ nào? Chúng ta phải ra ngoài thôi, tôi muốn đi giúp cô Kiều…”

Tôn Tồn Chân đi thẳng tới một góc tường, nhưng Trương Bồi Nguyên

lại đột nhiên cất tiếng: “Cứ vậy là đi sao? Các ngươi không cần Trảm long
quyết nữa à?”

An Long Nhi và Tôn Tồn Chân lập tức đứng yên tại chỗ, tim An Long

Nhi đập rộn cả lên, không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì. Nó quay ngoắt
lại hỏi Trương Bồi Nguyên: “Ông có Long Quyết ? Có thể đưa cho chúng
cháu được không? Chúng cháu đến là để lấy Long Quyết.”

Trương Bồi Nguyên vẫn giữ nguyên bộ dạng hờ hững, tay phải tung

tung cây gậy gỗ đen, tay trái giơ lên vẫy vẫy hai người, ý bảo bọn họ đi tới
chỗ mình, còn bản thân thì đã dựa vào tường, thuận đà ngồi bệt luôn xuống
đất.

An Long Nhi chưa từng thấy đạo sĩ nào lờ phờ đến thế, có điều dáng vẻ

này của Trương Bồi Nguyên lại khiến nó bớt phần nào cảnh giác. Một
người muốn hại người khác, sát khí sẽ lộ ra ánh mắt, còn trong ánh mắt
Trương Bồi Nguyên, nó chỉ thấy vẻ hờ hững rỗi việc của một gã lang thang.
Nó và Tôn Tồn Chân chầm chậm bước tới, Trương Bồi Nguyên lại vẫy tay
bảo hai người cùng ngồi luôn xuống đất, bọn họ đành ngồi trên Bát quái đồ
dưới sàn.

Trương Bồi Nguyên nói bằng giọng trầm đục: “Cái mê cung này, vốn là

để các ngươi đi hết, rồi ra từ cánh cửa kia thì ta mới có thể giao Trảm long
quyết… giờ thì tốt rồi, các ngươi đục thủng tường xông thẳng tới đây luôn,
ta có nên đưa cho các ngươi hay không? Hả?”

An Long Nhi nói với Trương Bồi Nguyên: “Chúng cháu có việc gấp nên

mới làm vậy, mong Trương đạo trưởng hiểu cho, nếu ông có Long Quyết,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.