TRẢM LONG TẬP 4: THIÊN ĐỊA PHONG THỦY - Trang 167

tròn một tháng. Con còn nhớ không? Đó là Tiểu Nam Kinh mà lúc nhỏ con
rất thích đến chơi, sau khi giặc tóc dài đánh vào, chúng đã giết hơn ba ngàn
người, cướp của hiếp dâm chán còn châm lửa đốt trụi trấn Điếu Nguyên, tòa
cổ trấn ngàn năm thế là bị hủy trong một chốc!”An Vị Thu nói mà kích động
đến nỗi lồng ngực phập phồng, nước mắt giàn giụa, bấy giờ Lục Kiều Kiều
mới biết, trấn Điếu Nguyên hoang phế mà mình vừa đi qua hai ngày trước
quả nhiên đã bị hủy trong tay quân Thái Bình, quân Thanh dưới núi không
phải lính Bát Kỳ truy sát quân Thái Bình, mà là lính dõng bảo vệ quê nhà
suốt cả tháng nay. An Vị Thu chạy lên trước mấy bước, cao giọng nói với
Lục Kiều Kiều: “Ta đặt ra cục thế tướng quân mặc giáp, là mong mấy đứa
các con cầm đao lên bảo vệ bản thân, bảo vệ quê nhà, ta mặc bộ áo giáp này
lên để giữ gìn quê hương, còn con, vì cái gì mà khoác bộ chiến bào đỏ rực
kia?”

Lục Kiều Kiều thấy sống mũi cay cay, song cô biết rõ lúc này mà mềm

lòng chẳng khác nào tống táng tính mạng năm mươi nữ binh bên cạnh mình,
vội lớn tiếng đáp: “Con mặc chiến bào dẫn các chị em đánh đến đây là muốn
đấu với ông trời, đấu với vận mệnh! Số mệnh An Thanh Như đã vậy cũng
chẳng thể trách cha, là tự con gái mệnh khổ, nhưng cha để bảo toàn phúc lộc
của hai anh mà một mực giữ lấy huyệt Phượng hoàng dang cánh vượng quan
vượng tài song chỉ vượng cho con trai này, còn muốn vờ vĩnh gả con cho tay
phú nông thôn Lũng Hạ nữa, phì! Số mệnh của con không đến lượt cha sắp
xếp đâu!”

Lúc này, bên cạnh Lục Kiều Kiều chợt vang lên tiếng súng nổ, cô ngoái

lại nhìn, thấy toán lính dõng trên sườn núi lại tổ chức một đợt tấn công quy
mô lớn, các nữ binh đang đấu súng với chúng. Hai tay cô lập tức kết thành
Lôi ấn, toan giáng một trận sấm sét nữa xuống núi. An Vị Thu tự biết thể lực
của mình không bì được với Lục Kiều Kiều và các nữ binh, nhưng cỗ quan
tài trong đám lửa đã bắt đầu bén lửa, bốc khói nghi ngút, ông bèn chập các
ngón trên mỗi bàn tay lại thành chưởng, ngón cái ngoắc vào ngón út kết
thành Thủy ấn, miệng niệm chú thúc động thủy khí của long mạch trong núi,
đương lúc trên sườn núi sấm vang chớp giật, một làn hơi nước trắng xóa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.