TRĂM NĂM CÔ ĐƠN - Trang 163

của Amaranta vào lúc trời hửng sáng. Trong thời kỳ cô cự tuyệt đại tá
Hêrinênđô Mackêt, có một buổi đêm về sáng nọ, với cảm giác nghẹt thở
Aurêlianô Hôsê thức dậy. Cậu cảm thấy những ngón tay của Amaranta,
giống như những con tằm, nóng ran và khao khát, đang lần tìm bụng mình.
Giả vờ đang còn ngủ, cậu cựa mình đổi tư thế để chúng khỏi gặp trở ngại
trên con đường mò tìm, và lúc ấy cậu nhận ra năm ngón tay thuộc bàn tay
không băng dải băng đen, như những con sên mù, đang lần mò giữa hai bẹn
mình. Dù hai người giả vờ không biết điều cả hai cùng biết và điều mỗi
người biết rõ rằng người kia đã biết, kể từ đêm đó họ gắn bó với nhau trong
một sự ăn ý tuyệt vời. Aurêlianô Hôsê không thể ngủ được khi cậu chưa
nghe thấy tiếng nhạc van phát ra từ chiếc đồng hồ nơi phòng khách, và cô
gái đứng tuổi, mà làn da cô bắt đầu cảm thấy tê tái buồn, sẽ không một phút
yên lòng nếu cô chưa cảm thấy kẻ mộng du trườn mình trong mùng. Đó là
người cô đã nuôi nấng mà không nghĩ rằng người ấy sẽ là một nới bám víu
tạm thời cho nỗi cô đơn của mình. Vậy là bọn họ không chỉ ngủ chung một
giường, cùng khỏa thân, cùng thèm khát mân mê nhau mà còn lẵng nhẵng
theo nhau khắp các xó xỉnh trong nhà, cùng ở trong buồng đóng kín cửa
vào bất kỳ giờ nào, lúc nào cũng hào hứng không biết chán. Có lần bọn họ
suýt bị Ucsula bắt quả tang. Vào một buổi chiều nọ, cụ vào kho bột ngô,
khi hai người sắp hôn nhau. "Cháu yêu cô lắm phải không?", cụ hỏi
Aurêlianô Hôsê vẻ hết sức ngây thơ. Cậu vâng để trả lời bà mình. "Cháu
ngoan lắm", Ucsula kết thúc, đong bột mì để làm bánh rồi trở về nhà bếp.
Sự kiện này đã lôi Amaranta ra khỏi cơn cuồng si. Cô hiểu rằng mình đã
vượt quá xa giới hạn, rằng mình không còn hôn hít nó như hôn hít một đứa
trẻ nhỏ chơi đùa, trái lại cô đang bì bõm lội trong một cơn đam mê bệnh
hoạn vừa nguy hiểm vừa không có lối thoát, rồi cô kiên quyết dập tắt cơn
đam mê này. Cũng lúc ấy, Aurêlianô Hôsê vừa kết thúc việc học quân sự,
nhận ra sự thực và bỏ nhà để vào doanh trại ngủ. Mỗi thứ bảy đến, cậu đều
cùng với đám lính đến tiệm bác Catarinô. Cậu giải buồn với những người
đàn bà son phấn mà cứ da diết tưởng tượng họ là Amaranta.
Sau đó ít lâu, những tin tức chiến sự trái ngược nhau bắt đầu được tung ra.
Trong khi chính phủ thừa nhận những bước tiến mới của quân khởi nghĩa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.