TRẠM THU PHÍ QUÁI LẠ - Trang 145

Đấy, ngươi thấy chưa,” hắn dằn dỗi nói; “ta còn sợ không dám đưa ra một
lời khẳng định nữa cơ. Vì thế xin đừng hỏi ta gì nữa, không ta ăn mất ngon
bây giờ.” Rồi hắn lại đưa tay lên, định nuốt chủng cả ba.

“Sao ông không giúp chúng tôi giải cứu Vần Điệu và Lý Tính? Khi ấy

mọi chuyện có thể sẽ khá hơn,” Milo lại hét lên, lần này thì suýt nữa quá
muộn, vì chỉ trong tích tắc nữa thôi là họ đã bị nuốt mất.

“Ồ, ta không muốn làm thế đâu,” tên khổng lồ nói, vẻ suy tư, và lại hạ

tay xuống. “Ý ta là, cứ để yên mọi chuyện chẳng hơn sao? Sẽ chẳng có tác
dụng gì đâu. Ta không muốn liều. Ta định nói là, hãy cứ giữ nguyên mọi thứ
như bây giờ – thay đổi thật là đáng sợ.” Trong lúc nói, hắn có vẻ như sắp
phát ốm đến nơi. “Có lẽ ta sẽ chỉ ăn thịt một tên trong số các ngươi thôi,”
hắn rầu rĩ bảo, “và để dành hai tên còn lại. Ta thấy không được khỏe lắm.”

“Tôi có ý này hay hơn,” Milo nói.

“Thế à?” tên khổng lồ ngắt lời, và hoàn toàn mất cảm giác thèm ăn. “Ý

tưởng là thứ ta không bao giờ nuốt nổi: chúng thật là khó tiêu.”

“Tôi có một hộp đầy mọi ý tưởng trên đời đây,” Milo nói, tự hào giơ ra

hộp quà Vua Azaz cho cậu.

Chỉ nghĩ đến điều đó thôi tên khổng lồ đã khiếp hãi đến nỗi hắn bắt đầu

run lên như một cái bánh pút đinh khổng lồ.

“HÃY CHO TA XUỐNG VÀ ĐI ĐI,” hắn van vỉ, thoáng chốc quên

mất tiêu là ai đang nắm ai trong tay; “VÀ LÀM ƠN ĐỪNG MỞ CÁI HỘP
ĐÓ RA!”

Rồi hắn lập tức thả họ xuống đỉnh núi gập ghềnh cạnh đó và, mắt đầy

vẻ hoảng hốt, vội chạy đi báo cho những con quỷ khác về mối nguy mới
này.

Nhưng tin tức lan đi rất nhanh. Chim Cướp Lời, tên Linh Tinh, và con

quái vật mũi dài, mắt xanh, tóc xoăn, miệng rộng, cổ to, vai dài, người tròn,
tay ngắn, chân vòng kiềng, bàn chân to đã loan báo nguy hiểm khắp cả dãy
núi xấu xa, mê muội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.