TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 109

theo, tối nay được ăn uống tử tế rồi, bữa trưa chỉ cần ăn qua loa là được. Hai
người năm cái bánh bao chắc cũng no bụng, còn dư thì có thể để dành làm
điểm tâm cho sáng mai, công phu hơn một chút thì có thể đem bánh bao ra cắt
lát, phết trứng thêm đường lên hai mặt rồi cho lên chảo chiên vàng, thơm phức
xốp giòn. Ai không thích ngọt có thể cho muối và hành lá xắt nhỏ, mùi vị
không chê vào đâu được.

Lúc vào trong đường ngầm, từ xa Lý An Dân đã thấy một chiếc xe hiệu

Mitsubishi màu đen bóng loáng đỗ bên ngoài văn phòng, khi cô đến nơi cũng
vừa khéo có người đẩy cửa từ trong bước ra, là một người đàn ông trung niên
vận Âu phục phẳng phiu, thoạt nhìn rất có dáng bộ của một ông chủ lớn.

Chờ ông ta lên xe rồi Lý An Dân mới vào trong, vừa thấy Diệp Vệ Quân

liền hỏi: “Văn phòng có khách ư? Nhìn qua rất có tiền, đến nhờ anh giúp đỡ
chuyện nhà cửa à?”

“Đã giúp lâu rồi, em quên hôm nay là Trung thu sao? Là tới biếu quà đó.”

Diệp Vệ Quân quăng chiếc ly nhựa dùng một lần trên bàn vào sọt rác.

Lý An Dân phát hiện có mấy hộp quà nằm trên ghế sô pha, là bánh Trung

thu Đạo Hương Thôn

[1]

được đóng gói rất đẹp, còn đặt trong một hộp thiếc hình

hoa mai hẳn hoi, hương vị đủ loại, có nhân trứng mặn, nhân thịt, rồi nhân
chocolate… Thậm chí có cả bánh nhân sen nhuyễn nghe tên đã thấy ngọt ngấy
rồi.

[1] Đạo Hương Thôn: Một nhãn hiệu chuyên về thực phẩm truyền thống cực kỳ nổi tiếng.

Vậy là bữa trưa từ bánh bao chay chuyển sang đại tiệc bánh Trung thu,

Diệp Vệ Quân nói quà biếu thực tế nhất ngoại trừ tiền ra thì chính là đồ ăn, có
thể thỏa mãn nhu cầu của người ta đúng lúc, quà tặng mà không có công dụng
thực tế thì cũng bằng không. Xem ra ông chủ kia là người rất tâm lý, ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.