TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 126

xe, tối đến lại thu bát về. Mỗi lần ăn xong, “Mây đen” đều rất hiểu chuyện mà
tha bát ra mép mái nhà, chỉ cần đứng trên bệ xi măng với tay một cái là lấy
được.

“Mây đen” chết vì già, đám mèo hoang vây quanh thi thể nó mà kêu gào

suốt một ngày, những tiếng ngoao ngoao cứ vang dài như tiếng trẻ sơ sinh
khóc, cho tới khi Lý An Dân và một bà cụ cũng hay cho đám mèo kia ăn dời
thi thể “Mây đen” đi, bọn chúng tuy lưu luyến không đành nhưng cũng tản ra,
gặp tình cảnh như vậy, bất cứ ai chứng kiến cũng phải chua xót trong lòng.

Lý An Dân cẩn thận chôn cất “Mây đen” trong rừng cây phía sau đường

ngầm, trên mộ còn cắm một cành liễu, cành liễu thuần âm, có tác dụng chiêu
hồn, dựa vào cách này cô hi vọng nó có thể dẫn đường, giúp “Mây đen” thuận
lợi qua lại giữa dương gian và âm phủ. Ngày cô gặp ma ở ngã ba, “Mây đen”
đã qua đời tròn hai tháng, nhưng không hiểu vì sao, Lý An Dân có thể khẳng
định hôm ấy là “Mây đen” đã cứu cô. Có lẽ là do nó không yên tâm với đám
mèo hoang trong khu nên mới quay về thăm nom một chuyến, cũng có thể là vì
nó trước sau vẫn không rời xa mọi người.

Diệp Vệ Quân nói tình cảm quá mức sâu sắc có khả năng ràng buộc linh

hồn, chỉ khi nào sự tưởng niệm vơi dần, linh hồn được nhớ mong mới thực sự
rời xa…

***

Mấy ngày nữa là đến kỳ nghỉ lễ Quốc khánh dài ngày, Cao Hàm định

cùng với vài bạn trong lớp cũng là sinh viên ngoại tỉnh nhưng không về quê đi
du lịch một chuyến, cô nhõng nhẽo đòi Lý An Dân đi chung cho bằng được.
Cả bọn đi theo kiểu ghép đoàn, phí tổn không cao, Lý An Dân nghĩ ở nhà cũng
không có việc gì, chi bằng ra ngoài thư giãn gân cốt một chút, cũng không nghĩ
ngợi gì nhiều lập tức đồng ý ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.