TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 185

Lý An Dân xoay người, đột nhiên nổi cơn kích động muốn đập cái khay

lên mặt anh, cô nghiến răng ken két, do dự một lúc lâu rồi mới bước tới thật
nhanh, ngồi phịch xuống ghế sô pha, ngốn từng ngụm từng ngụm sủi cảo cứ
như đang ăn cho hả giận. Bỗng nhiên trên cổ cô chợt lạnh, cảm giác bực bội
bay biến, thoáng chốc đã trở lại bình thường, trăm ngàn lỗ chân lông trên
người như được mở ra, tống sạch mớ lửa giận tích tụ lâu ngày ra bên ngoài.

Cô nhìn xuống, chỉ thấy một mặt dây chuyền bằng vàng treo trước ngực,

mặt dây này có hình hai con rùa một lớn một nhỏ, con bé nằm gục trên mình
con lớn, con rùa lớn có đầu rồng, dưới chân đạp đồng tiền vàng, cô cầm lên
áng chừng một chút, có vẻ khá nặng.

“Cái này gọi là Long quy chiêu tài, có tác dụng giải hung an thần, giờ đã

hết giận chưa?” Diệp Vệ Quân hỏi một câu ranh mãnh.

Lý An Dân chợt nhớ tới biểu hiện vô lễ mới nãy, vội vàng bò rạp ra bàn

mà xin lỗi: “Anh Vệ Quân, anh là người lớn không chấp trẻ nhỏ, ngàn vạn lần
chớ so đo với em, vừa rồi có lẽ là em bị váng đầu rồi, em đối với anh tuyệt đối,
tuyệt đối không hề bất mãn gì cả, em xin lỗi!” Lúc này lòng cô đã tĩnh lại, cảm
thấy khi trước thật sự là nóng giận rất vô duyên vô cớ, chẳng rõ vì sao lại như
vậy nữa?

“Đưa mặt nạ trừ tà cho anh.” Diệp Vệ Quân chìa tay ra trước mặt cô.

Lý An Dân ngoan ngoãn móc ví ra giao nộp cái mặt nạ cho anh, Diệp Vệ

Quân nhận lấy rồi bảo: “Đấu khí trong chiếc mặt nạ này quá nặng, rất dễ ảnh
hưởng đến tâm tình của người mang nó bên mình, nhẹ thì cáu kỉnh gắt gỏng,
nặng thì rất dễ bị hung thần lấn át, không khống chế được e dẫn đến nhiều
chuyện không may.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.