TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 190

và sắp xếp bố cục phong thủy trong nhà, Tống Ngọc Linh. Nhưng những suy
luận này không có cách nào chứng thực, chỉ biết một điều sau khi ông chủ Ngô
chết, cả công ty dược liền bị thâu tóm, trở thành một công ty con của một tập
đoàn khác, mà Tống Ngọc Linh lại được bổ nhiệm làm Tổng giám đốc của
công ty con này. Nghe đâu tập đoàn kia là một tập đoàn gia đình… Chuyện này
tới đây coi như kết thúc, không còn có phần tiếp theo.

Diệp Vệ Quân nói quả không sai, khi thực sự nghe tin ông chủ Ngô bất

ngờ mất mạng, Lý An Dân thật lòng không tài nào vui vẻ nổi. Câu nói vô tâm
ngày trước đã ứng nghiệm, khiến cô thấy rất không thoải mái, như thể người ta
chết là do cô nguyền rủa vậy. Bây giờ Lý An Dân đã hiểu vì sao Diệp Vệ Quân
luôn đợi đến khi mọi chuyện đâu vào đó rồi mới chịu nói ra suy nghĩ của mình,
những thứ chưa chắc mà tùy tiện nói bừa chỉ e tạo thành nghiệp chướng.

Có điều lần này hình như là Diệp Vệ Quân cố tình không nói, cảm giác

như anh đã sớm nhìn thấu nguồn cơn, hiểu rõ tám chín phần mười sự việc ngay
từ lúc đầu.

“Anh Vệ Quân, từ đầu anh đã biết căn nguyên gây họa không phải do Lô

Bách Thuận, nếu tiễn Lô Bách Thuận đi thì ông chủ Ngô còn dễ mất mạng
hơn, đúng không?” Lý An Dân âm thầm suy đoán liệu anh có dụng ý này
không.

Diệp Vệ Quân cốc đầu cô một cái: “Trong mắt em anh là một kẻ tiểu nhân

thâm độc đến vậy sao? Lô Bách Thuận ở lại dương gian quá lâu, đã bị cương
khí ăn mòn, chỉ cần chậm trễ một bước nữa thôi thì linh hồn ông lão sẽ tan
thành tro bụi.”

“Thì ra anh lo nghĩ cho ông cụ, đúng là người tốt mà…” Lý An Dân hé

miệng cười, kể cả anh có thấy ông chủ Ngô chết đến nơi mà không ra tay giúp
đỡ, cô cũng không cho rằng hai chữ “thâm độc” này dính dáng gì đến anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.