TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 192

Quả thực là như vậy, từ khi có món Long quy này, Lý An Dân mắt đã

không còn phát hỏa rồi, xác suất đi đường nhặt được nhân dân tệ cũng tăng cao
– đây mới là quan trọng… Hơn nữa cái mai của Long quy có thể mở ra, bên
trong rỗng, có thể bỏ các thứ dùng trừ tà như lá trà hay hạt gạo, thiết kế thật là
chu đáo, so với những đồ trang sức khác, giá trị thực dụng của nó phải gọi là
cao chót vót.

Diệp Vệ Quân nói dù là vật mang may mắn hay pháp khí cũng tùy theo

người sử dụng mà có sự khác biệt, nhất là những thứ có hình thú, nếu rơi vào
tay kẻ lòng dạ bất chính thì rất dễ biến thành vật dữ. Các loại thú được tôn làm
thần thú phần lớn đều có nguồn gốc không mấy hay ho, thậm chí còn có một
bộ phận do mãnh thú thuần hóa mà thành. Yêu ghét của muông thú so với
người rõ ràng đơn thuần hơn rất nhiều, mà phàm là tình cảm càng đơn thuần
càng dễ trở nên cực đoan, có khi chẳng cần lý do đã sống chết đi theo, hoặc là
mất đi bản tính mà trở nên điên cuồng hung bạo.

Lý An Dân càng nghe càng cảm thấy Long quy quý giá đến chết người

này đúng là vật nóng phỏng tay, thế là cứ mỗi sáng đều vuốt ve nó ba cái, tối
đến lại vuốt ba cái, coi như dùng hành động này để gửi gắm thiện ý vào trong.
Thực ra, so với vong thú, Lý An Dân sợ vong người hơn, có lẽ vì trong ấn
tượng của cô dã thú hại người đa phần là do tự vệ hoặc do quá đói, mà động cơ
khiến người hại người thì nhiều như sao trên trời, muốn đếm cũng không hết
được.

Còn nhớ có người đã nói, trên thế giới này chỉ có hai loài động vật không

cần bản năng thúc đẩy cũng đi giết hại các sinh linh vô tội khác, một là con
người, hai là hà mã, mà khéo làm sao, cả đôi đều là loài ăn tạp…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.