TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 214

chỗ nào mà bã kẹo cao xu dính trên đầu rồi, dính chắc như keo, có
gội cũng chẳng trôi, thế là cô bèn chạy ra hàng cắt ngay kiểu tóc búp
bê cho mát mẻ sảng khoái da đầu. Mái tóc đen bóng dài đến tận eo,
cô thợ cắt tóc cũng phải thấy xót thay cho cô, hỏi cô muốn gói mớ
tóc bị cắt xuống đem về hay không, Lý An Dân dĩ nhiên không muốn
chút nào. Người khác có xót thì xót, riêng cô thì chẳng cảm thấy gì
cả, cắt ngắn rồi vẫn mọc dài trở lại mà, có gì đâu mà không bỏ được.

Trở lại văn phòng, Diệp Vệ Quân vừa nhìn qua cũng lấy làm

kinh hãi, chẳng qua theo ý anh đi cắt tóc vào mùa đông lạnh lẽo thế
này đúng là một quyết định không sáng suốt, giờ không còn mái tóc
dài dày mượt phủ xuống, một khi không mang mũ hay khăn quàng
cổ thì gió lùa từ phía trên đầu, lỗ tai lộ ra ngoài trời đông giá rét
không bị tê cứng mới là lạ. Thế nhưng như vậy cũng có chỗ tốt, mỗi
sáng rời giường có thể tiết kiệm được chút thời gian chải đầu, trực
tiếp dùng tay vuốt vuốt mấy cái là được, lúc tắm rửa gội đầu xong
cũng đỡ phải lo đi dọn dẹp ống thoát nước, quét nhà cũng không phải
lo tóc dính trên chổi, sạch sẽ biết bao nhiêu.

Lý An Dân hớn hở giúp Diệp Vệ Quân chỉnh lý lại sổ sách, cắt

tóc xong tâm tình nhẹ nhàng thoải mái hơn, lúc ghi chép làm việc
càng thêm lưu loát. Diệp Vệ Quân rót cho cô ly nước nóng, nói:
“Người xưa nói đầu tóc tượng trưng cho tình cảm con người, mất
một sợi tóc là động toàn thân, con gái ngày xưa chỉ cắt tóc khi tình
duyên đứt đoạn, nam nữ kết tóc là nghĩa ân ái phu thê, riêng em đây
thì không hề ướt át dây dưa, cắt bỏ rất dứt khoát.”

***

Lý An Dân nhấp một hớp nước nóng, cười đến xấu xa: “Tóc

bạc ba ngàn trượng, duyên sầu chỉ một gang, ba ngàn sợi tóc ba ngàn
phiền não, một kéo cắt hết nhẹ nhàng biết bao, hơn nữa còn có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.