TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 218

lôi “Nhật ký trừ ma của ông chủ Diệp” ra thêm mắm dặm muối rồi
kể lại, đám bạn học vẫn chỉ cho cô bạn nói đùa, ai ngờ lại có người
tin là thật.

Diệp Vệ Quân quay ngược ra sau quầy, sắc mặt không lộ vẻ gì,

điềm đạm hỏi: “Có chuyện gì?”

Sắc mặt Triệu Tiểu Vi trắng bệch, vuốt cổ nói: “Em… gần đây

lúc ngủ em không thể nào thở nổi, cứ như là có người đang bóp cổ
em vậy, mới đầu em còn không để ý lắm, nhưng ngày nào cũng bị
như thế cả, cảm giác nghẹt thở càng ngày càng trở nên nghiêm trọng,
thời gian cũng càng lúc càng kéo dài…”

Cô dời tay ra, Lý An Dân phát hiện trên cổ của cô có vết đỏ rất

rõ nét, giống hệt như bị dây siết chặt mà thành.

Diệp Vệ Quân giở sổ ghi chép, hỏi: “Tình huống cụ thể lúc ấy

thế nào? Em kể anh nghe một chút.”

Triệu Tiểu Vi nhắm mắt lắc đầu, khẽ lẩm bẩm: “Không nhớ nổi,

lúc em ngủ rồi nó mới xảy ra, hai ngày nay em cố chịu đựng, không
dám chợp mắt chút nào, nhưng cứ thế này thì làm sao chịu nổi
nữa…”

Lúc này Lý An Dân mới để ý thấy dưới mắt cô quầng thâm, môi

cũng tái nhợt không chút huyết sắc, lộ vẻ tiều tụy, ấn tượng duy nhất
của Lý An Dân về cô bạn là một người ý tứ dịu dàng hướng nội, vẻ
ngoài yếu đuối rất dễ khiến cho người ta sinh lòng bảo vệ, cô mới
quay ra Diệp Vệ Quân, nài nỉ: “Anh Vệ Quân, anh xem nên làm như
thế nào?” Hiển nhiên Lý An Dân đã xem Diệp Vệ Quân như Đại La
thiên tiên, không gì không làm được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.