TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 217

Vậy chẳng phải trước đó là muốn trêu cô cho vui thôi sao? Lý

An Dân gãi gãi đầu, tóc ngắn mượt mà mềm mại, vuốt lên thật đã
tay, khó trách Diệp Vệ Quân không có việc gì liền cứ thích sờ đầu
cô, quả thực cảm giác y chang như đang vuốt lông chó lông mèo vậy.

Bận bịu không bao lâu, cửa văn phòng bị đẩy ra, một cô gái còn

trẻ bước vào, trên người mặc áo lông màu trắng đội mũ len trùm đầu,
dáng người mảnh khảnh, mặt mũi thanh tú, đúng kiểu tiểu thư con
nhà gia giáo. Lý An Dân vội vàng đứng dậy tiếp khách, lễ độ bắt
chuyện: “Cô đến tìm nhà?”

Cô gái kia cầm tay cô, hai mắt sáng rực lên lấp lánh, ướt rượt

như có nước, có chút kích động nói: “Lý An Dân, là mình đây mà,
cậu không nhận ra mình ư?”

Lý An Dân trong lòng giật thót, hình ảnh đầu tiên hiện ra trong

đầu là Trần Thế Mỹ và Tần Hương Liên, nếu cô mà là con trai ắt hẳn
hiện tại đã sướng rơn luôn rồi, bộ dạng hiện tại của cô bạn này đảm
bảo vừa nhìn đã yêu, ngó lâu hơn một chút, quả thực rất quen mắt,
không phải là bạn ngồi cùng bàn Cao Hàm, Triệu Tiểu Vi đấy sao?
Cô từng ra ngoài ăn cơm với cô ấy một lần, bữa nay đội mũ nên nhất
thời không nhìn ra.

Trước tiên Lý An Dân mời cô ra ghế sô pha ngồi, Diệp Vệ

Quân rót ly nước nóng đem lên, Triệu Tiểu Vi cảm ơn, rồi nói với vẻ
khiếp sợ: “Ông chủ Diệp, em nghe Cao Hàm nói anh rất sành về
phương diện kia, hôm nay em đến đây là có chuyện muốn hỏi thăm
anh một chút.”

Phương diện kia? Không cần nói cũng biết, nhất định là đang

ám chỉ mấy thứ yêu ma quỷ quái đây mà, cái miệng Cao Hàm đúng
là không giấu được chuyện gì cả, mỗi lần tám chuyện kiểu gì cũng sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.