TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 223

“An Dân, tóc cậu dài như vậy mà cắt mất không thấy tiếc sao?”

Triệu Tiểu Vi vừa chải tóc vừa hỏi, răng lược chuốt trên từng sợi tóc
đen nhánh nghe loạt soạt.

Lý An Dân tựa vào bên giường cười nói: “Tớ có được mấy sợi

đâu mà tiếc, nếu được như tóc cậu thì nói không chừng cũng chẳng
dám đi cắt.” Giờ cô cũng hơi hiểu cảm giác của cô thợ cắt tóc kia,
nếu Triệu Tiểu Vi muốn cắt ngắn, chắc chắn cô sẽ nghĩ cách khuyên
can, mái tóc này được dưỡng quá tốt, khiến người ta nhìn vào không
khỏi muốn vuốt ve một chập.

Thế là Lý An Dân cũng đưa tay qua vuốt thử thật, năm ngón tay

luồn vào suối tóc như đưa vào trong mây trong nước, bên dưới mượt
mà lưu loát không vướng chỗ nào, đột nhiên kẽ ngón tay chợt nhói,
cô vội vàng rụt tay về, Triệu Tiểu Vi quay đầu hỏi: “Sao vậy?”

Lý An Dân tỏ vẻ như không có chuyện gì, nói: “Không sao cả,

cậu chải tiếp đi.” Đưa tay ra trước mặt nhìn thử, giữa ngón trỏ và
ngón giữa bị tóc lướt qua xước một đường rỉ máu, cô từng bị trang
giấy liếc đứt tay, thế nên cũng không để tâm cho lắm.

Triệu Tiểu Vi tết mái tóc dài lại thành một bím ở sau đầu, trong

lúc tết, những sợi tóc ma sát với nhau tạo nên những thanh âm sột
soạt khe khẽ.

Có lẽ do có người ở bên cạnh nên an tâm ít nhiều, chưa tới chín

giờ Tiểu Vi đã nằm ngủ thật say trên giường, Lý An Dân đọc sách
xong cũng nằm xuống nghỉ ngơi. Cô không tắt đèn, dựa theo kinh
nghiệm trước đây, ma quỷ sợ ánh sáng mạnh, không phải là chuyện
bịa, cô cũng muốn xem thử dưới ánh đèn chói mắt như vậy liệu có
con ma nào dám làm thiêu thân lao vào hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.