TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 227

Lý An Dân đem sự việc xảy ra đêm qua miêu tả đại khái một

lượt, lại nâng Long quy chiêu tài lên thở dài: “May mà đã chuẩn bị
sẵn từ trước, nếu không thì thật đúng là chẳng biết phải làm thế nào.”

Diệp Vệ Quân khẽ vỗ lưng Lý An Dân, lại nhìn sang Triệu Tiểu

Vi ngồi đối diện, cô bạn đang thẫn thờ nhìn vào trong bát, nâng đũa
gắp sợi mì, gắp trượt, lại gắp tiếp, mãi vẫn không xong.

“Gần đây em có làm việc gì tương đối đặc biệt hay không?

Chuyện liên quan đến đầu tóc ấy.” Diệp Vệ Quân suy tư trong chốc
lát, mở miệng hỏi cô.

Triệu Tiểu Vi khẽ dạ một tiếng, nhíu mày cố nhớ lại, nói với vẻ

không chắc chắn: “Trong buổi văn nghệ đón xuân của trường Đại
học Công nghiệp, em có một tiết mục biểu diễn trang phục diễn là
đồng phục kèm theo mũ, loại mũ trùm kín đầu ấy, dưới mũ có một
bím tóc để trang trí. Tóc của em dài lắm, không cách nào nhét hết
vào trong mũ được, nên để cho dễ nhìn em mới đem tóc mình tết
chung với tóc giả trên mũ, đến lúc diễn xong phải tháo ra, mất một
lúc lâu mới gỡ được hết, tóc em bị đứt mất một chùm, làm cho da
đầu cũng chảy máu nữa… Không biết có liên quan gì tới chuyện này
hay không.”

Diệp Vệ Quân thẳng thắn đề nghị cô đi cắt tóc, Lý An Dân vẫn

thấy tiếc, hỏi: “Ngoại trừ cắt tóc ra, không còn cách nào khác ư?”

Diệp Vệ Quân nghiêm mặt nói: “Đã biết vấn đề là từ tóc thì tất

nhiên phải cắt đi, cho dù còn chưa biết rõ nguyên nhân cụ thể, nhưng
quan trọng nhất là phải tiêu diệt triệt để nguy cơ trước mắt.”

Triệu Tiểu Vi lại chấp nhận rất dễ dàng, bảo cho dù Diệp Vệ

Quân không đề cập đến thì cô cũng sẽ đi cắt mớ tóc dài suýt đoạt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.