TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 240

Lúc Triệu Tiểu Vi ra ngoài mở cửa thì trên tay vẫn cầm theo cây

kéo, mái tóc dài đã bị cắt cụt ngủn, tóc cắt lởm chởm không đều, trên
vai và trên mặt cô cũng toàn là vụn tóc, hiển nhiên, đầu tóc là do
chính tay cô tự cắt, hơn nữa còn mới cắt cách đây không lâu.

Triệu Tiểu Vi dắt hai người vào trong phòng ngủ, gần như suy

sụp nói: “Hôm qua mình ra tiệm cắt tóc rồi, nhưng đến đêm vẫn bị
siết không thở nổi, lúc sáng ra phát hiện nó đã mọc dài trở lại!”

Lý An Dân thấy trên cổ cô còn hằn rõ từng vết mảnh, thậm chí

có chỗ còn rỉ cả máu, Triệu Tiểu Vi ôm mặt khóc thút thít, khẽ nói:
“Mình cũng không biết phải làm gì bây giờ… Rốt cuộc phải làm thế
nào mới được đây?”

Lý An Dân chỉ có thể vỗ về trấn an cô, dùng ánh mắt van nài về

phía Diệp Vệ Quân đang đứng ở cửa, lúc này Triệu Tiểu Vi lại ngẩng
mặt lên nói: “An Dân, chúng ta đi xuống tầng hầm xem qua một chút
đi, nếu quả thật có liên quan tới cái đuôi sam kia, nói không chừng
có thể tìm được manh mối gì đó ở dưới hầm.”

Dưới tình huống xoay xở như thế này, ngoại trừ đi một bước

tính một bước ra thì đúng thật không còn cách nào khác cả. Triệu
Tiểu Vi dắt Diệp Vệ Quân và Lý An Dân từ garage ở sân sau đi vào
tầng hầm, lúc xuống cầu thang, rõ ràng trong hành lang không có
gió, nhưng tóc của cô bạn lại như bị một cơn gió từ dưới lòng bàn
chân thổi bay bay, Lý An Dân theo sát phía sau nhìn thấy mà giật
mình thon thót, nhưng Triệu Tiểu Vi tựa hồ chẳng hề hay biết, một
mực dấn bước xuống dưới hầm.

Đi hết cầu thang, rẽ phải là bắt gặp hai cánh cửa lớn sơn đỏ, bề

ngoài giả cổ, trên cửa có một đôi tay nắm bằng đồng hình lục giác,
then cửa đính thêm khuyên hình dạng như lệnh tiễn thời xưa, trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.