TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 246

cửa, Diệp Vệ Quân lượm cây đinh sắt dưới đất lên xong cũng xoay
người chạy thẳng ra khỏi tầng hầm.

Ma nữ thét to một tiếng, buông Triệu Tiểu Vi ra, giương nanh

múa vuốt lao theo sau, Diệp Vệ Quân cầm đinh sắt chĩa ngay về phía
xương sọ, cô ta liền đứng yên bất động. Triệu Tiểu Vi nhũn người
nằm co quắp trên mặt đất, Diệp Vệ Quân để cho Lý An Dân giữ chặt
cây đinh, còn bản thân anh thì bước ra cửa, lấy cái mũ đính bím tóc
từ trong chậu điếu lan ra, thật bất ngờ là trong lúc thần không biết
quỷ không hay anh đã đem luôn cái mũ ấy tới đây rồi, khó trách lúc
mới xuống cầu thang anh cứ chậm rãi đi tít ở sau cùng.

“Cho dù lời nguyền đã được hóa giải thì bím tóc và xương sọ

vẫn là nơi cô mượn chỗ gửi hồn không thể nào thiếu được, cô bảo tôi
nên xử lý mấy thứ này thế nào đây?” Diệp Vệ Quân móc từ trong túi
ra một bao diêm, vung vẩy trong tay.

Trong mắt ma nữ hiện lên vẻ kinh hoàng, cô ả co rúm người lùi

ra sau, lắc đầu hô to: “Tôi bị mụ đàn bà ti tiện ấy hại thảm như vậy,
lúc chết rồi còn không được thanh thản, bị giam trong bình Lậu Tuế
chịu sự thiêu đốt của lửa nóng, đến giờ ngay cả mấy người cũng
không chịu buông tha cho tôi ư? Tôi bị mụ đàn bà đê tiện này hại
chết! Là mụ ấy giết tôi, lấy mạng phải đền mạng, tôi muốn báo thù
thì sai ở chỗ nào?”

Lý An Dân nhíu mày: “Báo thù quả không sai, nhưng bị ai hại

chết thì phải đi tìm người đó chứ, đẩy hết oán hận lên đầu người vô
tội như vậy, cô còn nói mình không làm sai sao?”

Ma nữ run rẩy gật đầu lia lịa, sắc mặt trở nên thất thường khó

đoán: “Được… Được, tôi không đụng tới người vô tội, tôi chỉ muốn
đòi lại công bằng cho bản thân mình, tôi muốn vạch trần tội lỗi của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.