TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 266

Chương 7

Hành trình đến Chu Sơn

Tang lễ xong xuôi, tết nhất đến rồi thì vẫn phải đón, mọi người tất bật

chuẩn bị cho một năm mới, nào là treo đèn lồng làm trâu đất sét, náo nhiệt rộn
rã từ đầu đến cuối thôn. Nhà ông bà Nghiêm có ba trai hai gái, con rể đều là ở
rể cả, tuy bình thường chỉ có thím ba phục vụ ông bà, nhưng ngày lễ lớn như lễ
mừng năm mới, dù bận đến đâu thì bận, các con cũng cố về ăn với cha mẹ bữa
cơm tất niên. Từ lúc biết nhớ chuyện cho đến giờ, Lý An Dân chưa từng thấy
một ai vắng mặt, riêng về phương diện hiếu thuận với bề trên, con cháu nhà họ
Nghiêm là điển hình mẫu mực, mà ngay cả giữa chị dâu em chồng hay anh em
trong nhà cũng đều vô cùng hòa thuận.

Cuộc sống sinh hoạt gần đây của Lý An Dân vô cùng phong phú, cô được

mời đến nhà trưởng thôn phụ viết câu đối, nói gì thì nói, vẫn là sinh viên đại
học đàng hoàng mà, cho dù không phải là dân gốc ở thôn nhưng cũng rất được
hâm mộ. Ở chốn nông thôn, tết xuân náo nhiệt hơn so với thành phố rất nhiều,
cũng rất chú trọng tới các tập tục truyền thống, thôn Dương gia là một ngôi
làng có tính chất máu mủ dòng họ, ngay cả việc hiếu cũng động tới cả làng, tất
nhiên lễ mừng năm mới phải vô cùng long trọng. Trong ngày lễ nhất định
không được qua loa, ngoại trừ bữa cơm tất niên theo quy củ vẫn phải ăn ở nhà
ra, những việc khác đều là hoạt động tập thể như: cùng nhau tảo mộ, cùng nhau
đến nhà trưởng thôn nhận câu đối song hoa, tôi giúp anh, anh giúp tôi, nhà nhà
không hề phân biệt tôi anh gì cả.

Ở thành phố làm gì có được không khí đậm chất ngày Tết như vậy, Lý An

Dân vốn chạy qua chạy lại rất vui vẻ, nhưng khi cha cô là Nghiêm Hoài Đức
vừa về đến sân làng, tâm trạng liên suy sụp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.