TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 42

[4] Lôi Phong: Là một chiến sĩ của quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc, sau khi chết đã được

hình tượng hóa thành một nhân vật vị tha và khiêm tốn, một người hết lòng hi sinh vì đồng chí và chiến

đấu vì nhân dân.

Ánh mắt Diệp Vệ Quân rõ ràng cho thấy anh ta coi lời cô là nói đùa: “Cô

ở trên gác lửng, trên đó có một phòng nhỏ, bình thường tôi cũng không đụng
đến, cho cô thuê là được rồi.”

Lý An Dân thầm nghĩ con người này nếu không phải ngớ ngẩn thì cũng là

thiếu tiền đến đường cùng rồi, có hai trăm tệ mà cũng không tha, mỗi tháng hai
trăm tệ thì đâu có nhiều nhặn gì, “Diệp… Ông chủ Diệp, tôi không định…
định… cùng với anh…”

“Ở chung.” Diệp Vệ Quân giúp cô nói cho hết lời, đóng cửa, đi tới cầu

thang mới dừng lại, dùng một loại ánh mắt rất là tế nhị nhìn cô từ trên xuống
dưới, “Phòng tắm mỗi tầng một cái, trên gác cũng có, cô cứ coi như nhà hai
tầng đi, lên xem thử thế nào?”

Đoán chừng có lẽ là do trong tay anh ta chẳng có căn phòng nào phù hợp

nên mới lấy luôn nhà mình cho thuê, nghĩ đến đây, Lý An Dân nào còn cảm
giác thích thú với căn phòng này nữa, nhẹ nhàng từ chối ý tốt của ông chủ
Diệp, ngay cả giày cũng không thay, liền đi ra ngoài.

Diệp Vệ Quân bước hai bước đã chắn ngay cửa, “Chỉ có hai trăm tệ cho

một phòng đơn, với tiêu chuẩn mà cô đưa ra, tôi dám cam đoan có lật tung cả
trấn Bạch Phục cũng tìm không được.”

Lý An Dân bướng bỉnh nói: “Không thử thì làm sao biết được? Không có

chuyện gì là không thể, nói không chừng còn có một căn phòng trống như vậy
đang chờ tôi đến đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.