TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 607

khiêu khích gây sự, hơn nữa lời nói hành vi đều thô lỗ, gây cảm giác tương
phản quá lớn với bề ngoài văn nhã.

Lúc anh ta nói ra câu “Băm vụn rồi vứt thẳng xuống núi” ấy, mặc dù nghe

giọng đang đùa, nhưng trong mắt lại lóe tia hung tàn, chuyện giết người vứt
xác, nhất định anh ta có thể làm được! Lý An Dân chỉ cảm thấy tê rần hết cả da
đầu, người đàn ông này gợi cho cô nhớ đến thầy cả Từ bán hoành thánh.

Năm đó thầy cả Từ bị xử bắn trên đường núi Bàn Sơn, sau khi con đường

ấy bị lở thì người cũng ngã xuống dưới vách núi cao vạn trượng.

Vào thuở trước, gã trùm thổ phỉ cũng bị xử bắn ngay tại chỗ đó, thi thể rớt

xuống vách núi.

Thầy cả Từ nói ông ta tuy một thân thể nhưng có đến hai linh hồn.

Ông chủ của công ty đòi nợ thuê, Trương Lập từng bảo - gã trùm thổ phỉ

rơi xuống vực có tên là Trương Lương.

Trong đầu Lý An Dân bỗng xuất hiện một ý nghĩ rất đáng sợ, tuy Trương

Lương kia không biết có phải là Trương Lương này hay không, nhưng thái độ
của Diệp Vệ Quân và Pháo Đồng đối với anh ta cứ như bạn bè cũ, dường như
đã quen nhau từ rất lâu rồi...

Diệp Vệ Quân dựa vào thành xe, duỗi thẳng hai chân, cố sức cởi áo lót

bên trong ra, máu lẫn với mủ dính chặt vào các thớ vải, vừa cởi ra cũng liền
kéo tróc luôn một lớp da, anh khẽ hít sâu một hơi, cười nói với Trương Lương:
“Thằng nhóc cậu đấy, đã lâu không gặp mà chẳng thay đổi gì cả, lấy súng lục ở
đâu ra thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.