TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 608

Trương Lương huơ huơ khẩu súng, vỗ đùi cười đáp: “Hàng giả đấy, mô

phỏng như súng thật, chỉ bắn đạn nổ thôi, phát ra tiếng vang nghe vô cùng
giống, anh nghe thử nhé.” Anh ta hướng nòng súng lên trên mà nã một phát
đạn, những tiếng “Đoàng đoàng” vang lên, lại nói tiếp: “Hỏa lực không mạnh,
có điều kê sát người mà bắn thì cũng có thể gây thương vong đấy.”

Pháo Đồng hét lên: “Anh Lương, có thật anh đã giải quyết xong xuôi bên

phía chị Miêu rồi chứ?”

Trương Lương cười mắng: “Thằng nhóc hôi sữa, anh đây làm việc mà chú

còn không yên tâm à, nếu làm không xong anh còn dám đến đây sao?”

Lý An Dân thấy sợ Trương Lương, không dám nói chuyện với anh ta, thế

nhưng Trương Lương đã bảo cho đám anh em đóng quân ở thôn Dương Gia,
cô hết sức lo lắng cho ông bà nội, sợ ông bà dính líu tới chuyện này, thật sự
kìm không nổi nữa, mới khép nép nhỏ giọng cầu xin anh ta: “Anh đừng có làm
gì với người nhà em nhé.”

Diệp Vệ Quân nằm xụi lơ sưởi ấm dưới ánh nắng mặt trời, liếc Lý An

Dân một cái, lại chuyển mắt sang hướng khác, uể oải nói ra: “Em cứ an tâm đi,
cậu ấy không dám đâu, nói nghe ghê gớm vậy cũng chỉ để dọa cho họ Nghiêm
kia một trận thôi, chứ không thì hôm nay em đi thế nào được.”

Tống Ngọc Linh cười lạnh lẽo, hỏi: “Họ Trương, rốt cuộc thì mày từ đâu

tới? Tao đã điều tra Diệp Vệ Quân và cậu Tạ đây rồi, bọn họ không có ai làm
chỗ dựa cả, làm gì có năng lực lớn đến thế.”

Trương Lương dùng họng súng vỗ vỗ mặt cô ta, nói: “Mày cũng có thể đi

thăm dò gia thế nhà Trương Lương tao đấy, sau khi điều tra xong nhớ thắp
thêm cho con gái của mày một nén nhang nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.