TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 658

Ký túc xá của Nghệ Đông cách khu giảng dạy không xa, nằm giữ một

vùng cây lá xanh um tươi tốt, sắc hoa rực rỡ, cảnh vật xung quanh được bố trí
thanh tĩnh đẹp lòng người, ai không biết còn cứ ngỡ là vườn hoa tư nhân nào
đó. Lý An Dân ở trong khu nhà số Bốn mới xây, gọi tắt là khu Bốn. Ký túc xá
là một tòa nhà đa năng cao sáu tầng, đỉnh nhọn ngói xám, kiến trúc kiểu Âu
tiêu chuẩn, nhìn xa giống như một ngôi nhà thờ nhỏ. Cô ở chung phòng với
một sinh viên nữ học khác khoa tên gọi Lưu Phi, hai tháng trước mới chuyển
qua từ khu Ba, nghe đâu là cháu gái của bí thư Lưu.

Lầu ba có tám phòng, cũng một dạng như ký túc xá Đại học Công nghiệp,

dành cho bốn người ở, mà phòng 304 của Lý An Dân chỉ có hai người là cô và
Lưu Phi, tầng dưới của giường tầng để ngủ, còn tầng trên thì dùng làm chỗ để
các thứ linh tinh.

Lý An Dân đặt va li hành lý ở tầng trên, cái túi da đen mà Diệp Vệ Quân

để lại cho thì nhét dưới gầm giường, nó đã trở thành vật bất ly thân của cô, đi
đến đâu là lại xách đến đấy. Cũng không biết vì sao, cứ mỗi lần trông thấy cái
túi là cô lại có cảm giác an tâm. Tuy nhiên quyển sổ ghi chép kia thì cô chỉ mở
ra xem lướt một lần, không đọc lại lần thứ hai. Bởi mỗi lần đọc nó, trong lòng
cô lại cảm thấy khó chịu, vấn đề này không liên quan gì tới nội dung, mà là vì
từng hàng chữ cứng cáp mạnh mẽ được viết bằng bút máy kia.

Sau khi sửa soạn lại hành lý xong xuôi, Lý An Dân mới ngồi nghỉ ở bên

giường, Lưu Phi ân cần đưa cho cô một ly nước, Lý An Dân quay sang cảm ơn
cô ấy, thuận miệng hỏi: “Ký túc xá này chưa đủ người ư? Sau này chắc là sẽ
còn thêm người đến đây ở chứ nhỉ?”

Lưu Phi lắc đầu: “Đã kín chỗ từ lâu rồi, nếu mà còn dư giường nào nữa,

nhất định đã chẳng để cậu ở phòng này đâu.”

Lý An Dân nghe ra có vấn đề, liền hỏi: “Thế là xảy ra chuyện gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.